18/11/12

Chap 31. Đời người là một vai diễn


Hình chỉ mang tính minh họa

Đời người như một vở kịch mỗi người đều có một vai diễn ,hôm nay có thể bạn là vai phụ nhưng này mai bạn lại trở thành vai chính.
Sáng nay ,Sheren dậy rất sớm vì một lát nữa cô phải cùng Wayne tham gia diễn một vở kịch nhưng nhân vật chính không phải cô mà là Janet .
Wayne nói chỉ cần giúp anh đóng một vở kịch nếu thành công anh ta sẽ toàn lực giúp cô hoàn thành tâm nguyện.


Sheren phân vân không hiểu tại sao anh phải làm vậy chẳng phải anh đã nói là việc của cô và Simon cần phải tính lại sao,nhưng hiện tại Wayne cam đoan cho dù thành hay bại thì anh cũng giúp cô theo đuổi Simon.
Kể từ hôm Wayne đến nhà cô xin lỗi đến nay ,Sheren cứ thấy Wayne có gì đó lạ lạ ,anh không còn hay châm chích cô nữa nếu gặp nhau cũng chỉ chào một cách lịch sự khiến cô cảm thấy không quen.


Sheren cố nhớ lại sự việc hôm đó thì chỉ nhớ Wayne đã đến xin lỗi cô còn sau đó xảy ra chuyện gì quả thật cô không nhớ nổi.

Sheren đang ngồi đó suy tư thì Miu Miu chạy đến cọ nhẹ vào chân cô,con mèo này không có gì giỏi chỉ giỏi ngủ và làm nũng,chắc là đói bụng rồi.

Sheren đi lấy thức ăn thì mới biết thức ăn của nó sắp hết.

Sheren nhìn nó nói:”Chiều nay chị sẽ mua thức ăn cho Miu Miu nha”, bên ngoài có chuông cửa,mở cửa cô thấy Wayne đang đứng đó còn mang theo mấy chiếc túi,cô hỏi:”Sao anh tới sớm vậy?”

Wayne bước vào đặt mấy cái túi lên bàn ,nhìn cô hỏi:”Cô vẫn chưa có quyết định sao?”

Sheren cười nhạt nói:”Đóng kịch là sở trường của tôi mà,chỉ sợ anh chê tôi đóng kịch quá giống thôi,khiến mọi người tưởng thật thôi chứ”

“Vậy làm phiền cô,khi xong việc tôi nhất định sẽ giữ lời hứa” 


Wayne nói xong thì im lặng trái hẳn với thường ngày,Sheren cố ý khoa trương nói vậy mà anh cũng không châm chọc cô khiến Sheren hơi thất vọng,cô chỉ mấy chiếc túi mà Wayne đã mang đến:”Cái gì vậy?”

“À là thức ăn cho Miu Miu ,mấy hôm trước tôi thấy thức ăn của nó săp hết nên mua giúp cô,còn có điểm tâm sáng nữa ...cái này hôm trước cô khen ngon lại tiện đường nên tôi đã mua,cô chưa ăn thì mau ăn đi chúng ta phải đi đến sân bay đó “

Sheren nghe thấy anh mua thức ăn cho mình cô rất vui,cô nói:”Xem ra anh rất quan tâm Miu Miu”

Wayne cười gật đầu:”À nó rất đáng yêu ,lại ngoan ngoãn nữa” 
(tự nhiên lại nổi hứng yêu con mèo hay là có ý khác )
Sheren cười cầm điểm tâm của anh nói:”Đi thôi,chúng ta ra sân bay”

“Cô cứ ăn trước đi đã”

Sheren xua tay nói:”Lên xe tôi sẽ ăn sau,Janet chừng nào thì bay”

“9g30 máy bay cất cánh”

“Vậy còn không mau đi ,bây giờ 8 giờ rồi,buổi sáng đường đông lắm đó”
Sheren mở cửa rồi nắm tay Wayne kéo đi,anh nhìn cô loay hoay đóng cửa không hiểu sao lại thấy cô rất đáng yêu ,anh tự nói với bản thân phải giữ khoảng cách với Sheren nhưng lại không làm được ,còn nhờ cô giúp nữa .


Anh mở cửa bước lên xe rồi khởi động máy,Sheren lên xe không quên dặn anh phải tranh thủ chạy ra đường cao tốc không nên đi đường nhỏ.
Wayne lại mỉm cười không nói gì,Sheren thấy anh cười không nói gì nên nghĩ chắc là sắp xa mẹ nên hơi bất thường không làm chủ được cảm xúc .


Sheren sau khi xơi hết số điểm tâm thì ngồi nghịch con thú bông treo trên xe  ,Wayne nãy giờ vẫn luôn chăm chú nhìn cô, anh nói:”Sao hôm nay cô không đeo trang sức?Thường ngày chẳng phải cô thích chưng diện lắm sao?”

Sheren cười nhạt nói:”Nói thật tôi không thích trang sức ,tôi chỉ thích tiền thôi,tiền là thiết thực nhất.Chẳng phải anh thường nói tôi là người thực dụng sao,tôi đúng là người như anh nghĩ đó”

Sheren luôn tự xem mình là nô lệ của đồng tiền,đối với cô tuy tiền không thể mua được hạnh phúc nhưng có thể mua được rất nhiều thứ ,nếu lúc trước cô có nhiều tiền thì có lẽ cuộc sống của cô đã đổi khác .
Sheren luôn cho rằng mình đóng kịch rất giỏi,luôn phải ứng biến mọi thứ nên phải luôn nói dối,luôn phải mang những mặt nạ khác nhau nhưng chỉ khi bên cạnh anh cô mới không cần che đậy bản thân,vì cô cho rằng Wayne có thể nhìn thấu cô đang nghĩ gì.

Wayne chỉ đưa cô một chiếc hộp bên trong là sợi dây và nói đây là đạo cụ cho vở kịch nếu cô không thích đeo thì thôi anh không ép.


Wayne 
không nói gì nữa,anh cũng từng nghĩ như Sheren bây giờ ,cũng từng rất coi trọng đồng tiền nhưng chính vì Janet mà anh đã thay đổi cách nhìn về cuộc sống này ,vì Wayne biết anh không chỉ có một mình.

Còn Sheren có lẽ cô chỉ có 1 mình lại mang trong lòng nhiều thù hận nữa ,nếu Sheren không có quá nhiều thù hận thù cô sẽ vui vẻ hơn,hi vọng sẽ có ngày cô tìm thấy lối thoát cho bản thân.
Không ai có thể giúp mình nếu mình không chịu tự giúp mình.
Wayne cũng bắt đầu hơi tin câu chuyện mà cô kể tối đó .
Chỉ là cô nàng quá ư  cố chấp không biết muốn khuyên cô ấy cần bao nhiêu thời gian nữa


Tại sân bay mọi thứ đều tấp nập người,người thì nói kẻ thì cười,chốc chốc lại có người khóc vì sắp xa người thân,Janet nhìn cảnh tượng này không biết nên vui hay buồn.
Lần này Janet về định xem Wayne đã bắt đầu ổn định cuộc sống hay chưa rốt cuộc cái bóng của Kelly quá lớn hay vì chưa có cô gái nào thích hợp nên anh vẫn chưa có ý định quen cô gái khác.

Janet đã không cho Wayne một gia đình trọn vẹn nhưng xưa nay anh chưa từng trách chị mà lại còn luôn cổ vũ chị hãy tìm cho mình một người yêu mới,đừng mãi chờ một người không bao giờ yêu mình.
Janet thực rất lo cho Wayne ,anh tuy công việc rất thuận lợi nhưng đối với tình cảm lại rất vụn về,một lần thất bại trong tình cảm có lẽ đã khiến anh nản lòng.

Người ta nói nuôi con trăm tuổi lo hết chín mươi chín năm,không biết chừng nào chị mới có thể trút bỏ lo lắng này.
Janet nhìn số hành lý mới sực nhớ hình như là đã quên mang theo quyển sách của Jame tặng ,có lẽ là duyên số thôi,anh ta đối với chị rất tốt nhưng  giữa họ vẫn còn thiếu thứ gì đó, có lẽ anh và chị là hai thế giới khác nhau mà ,cũng như hôm nay Janet đi Ý thì Jame lại bay sang Nhật ,chị nghĩ thôi thì họ chỉ nên duy trì quan hệ như bây giờ là tốt nhất .
Tình yêu sẽ có lúc thay đổi nhưng tình bạn là vĩnh cửu

Người chị lo nhất vẫn là Wayne,anh nói hôm nay sẽ đưa Sheren đến tiễn chị nhưng vẫn chưa thấy đâu.
Mười phút sau thì Wayne đang đến đi cạnh là Sheren ,Janet mỉm cười.
Chị  cười vẫy gọi 2 người sau khi nói những lời như giữ gìn sức khoẻ và thăm hỏi thì Janet nói phải vào  để gởi hành lý

Wayne nhìn đồng hồ gần 9g10 rồi sao anh ta vẫn chưa đến,xem ra phải kéo dài  thời gian rồi,anh kéo nhẹ tay áo Sheren cô hiểu ý liền giả vờ vô ý làm rơi túi xách
Janet và Sheren cừng cuối xuống nhặt nó ,chị thấy trên cổ Sheren đeo một sợi dây chuyền mặt thuỷ tinh màu tím nhạt,chị chợt mỉm cười xem ra không cần lo lắng cho Wayne nữa.

Sau khi nhặt túi xách lên,Janet bất chợt ôm lấy Sheren nói:”Được rồi ,Sheren em hãy thay chị chăm sóc cho Vỹ nha”

Sheren giả vờ kinh ngạc hỏi Janet:”Sao em lại phải chăm sóc anh ta?”

Wayne lắc đầu nói:”Janet chị đừng nói lung tung ,tụi em không có gì đâu"

Janet cười vỗ vai Wayne :”Được rồi ,cả sợi dây cũng tặng người ta rồi còn không chịu nhận sao,Sheren sau này nếu nó bắt nạt em cứ nói chị”

Sheren nắm tay Janet cười :”Chị đừng lo nếu anh ấy bắt nạt em thì em sẽ “ cô làm động tác đưa dao lên cổ .

 Mọi người cười nói vui vẻ Janet chuẩn bị vào bên trong thì từ xa có một người đàn ông đi đến trên tay xách theo một vali nhỏ,thấy anh ta thì Janet rất ngạc nhiên:”Jame”

Jame cười mang một quyển sách đưa Janet:”Em bỏ quên ở trường nên anh mang đến giúp em”

Janet cười hơi đỏ mặt nói:”À xin lỗi ,em đã bỏ quên trong trường,mà anh không cần tốn công vậy đâu,chẳng phải chiều nay anh bay sang Nhật dự hội thảo sao?Không cần tiễn em”

Jame cười vỗ vai Wayne hỏi:”Wayne, nếu tôi đi cùng Janet sang Ý cậu có phản đối không?”

Wayne cười nhìn Janet rồi nói:”Jame hãy chăm sóc Janet giúp tôi”
(con trai ngoan là vậy đó )

Janet không hiểu Jame nói gì,chị hỏi:”Jame anh nói gì vậy?”

“Anh đã nhận lời sang Ý để dạy học trong nửa năm,nhưng anh không quen địa điểm bên đó,em có thể làm hướng dẫn viên cho anh không?”

Janet rất bất ngờ ,mấy hôm trước rõ ràng chính tai chị nghe Jame từ chối đề nghị này của hiệu trưởng không ngờ bây giờ anh lại đổi ý,không lẽ lần này anh chấp nhận sang Ý là vì chị sao?

Quyển sách kinh tế này tuy khô khan so với quyển sách nhạc lãng mạn kia có sự khác biệt lớn nhưng có lẽ Wayne nói đúng đôi khi nên cho người khác cơ hội cũng chính là cho bản thân cơ hội,Wayne có thể tiếp nhận người con gái khác thì chị cũng nên thử bắt đầu cho bản thân một cơ hội xem sao.


Dù sao nữa năm qua rất mau,Janet sẽ nhanh chóng biết được câu trả lời thôi,nếu không hợp thì họ lại trở lại là bạn bè
(Jame với Janet nhìn người xứng qua rồi còn gì ,chỉ là ý kiến cá nhân thui)

Janet nói:”Rất hân hạnh”

Sân bay đã thông báo những hành khách sang Ý còn 10 phút nữa cất cánh,mọi người sắp phải chia xa nên ai cũng lưu luyến,bịn rịn hết

Wayne ôm Janet nói nhỏ vào tai chị:”Chị nhớ giữ gìn sức khoẻ ,em hi vọng lần sau chị về là để thông báo tin vui cho em”

Janet vỗ nhẹ vào lưng Wayne nói:”Được rồi ,em phải giữ gìn sức khoẻ,nhớ chăm sóc cho Sheren đó”

Nhìn máy bay cất cánh Wayne chợt nở một nụ cười,có lẽ đây là một sự bắt đầu mới cho Janet chỉ hy vọng chị ấy được vui vẻ.

“Xem ra Jame đến đây không phải là ngẫu nhiên nhỉ?”

Wayne cười nói:"Không gì qua mắt cô được nhỉ"

"Hai người rất xứng đôi,hi vọng chị ấy sẽ hạnh phúc"

Wayne đưa tay vào túi áo lấy chìa khoá nói:”Jame rất thích Janet chỉ là chị ấy cứ nhớ hoài cái quyển sách kia nên tôi phải nghĩ ra cái kịch bản này”

Sheren đứng bên cạnh đưa tay vuốt nhẹ vào mặt dây chuyền ,lúc nãy khi Wayne đưa cho cô bảo cứ xem như đạo cụ cho vở kịch nhưng nhìn thái độ của Janet khi nãy cô biết chắc nó có ý nghĩa quan trọng.Sheren nói:”Xem ra để diễn vở kịch này anh đã bỏ ra không ít tâm tư”

Wayne cười để lộ má lúm đồng tiền ,anh nói:”Janet luôn chăm lo cho tôi,tuy không nói ra nhưng tôi biết chị ấy luôn muốn nhìn tôi hạnh phúc .Chỉ cần chị ấy vui thì bỏ ra giá nào cũng xứng đáng mà huống chi chỉ là diễn một màn kịch”

Thì ra lúc nãy trên xe anh cú nghe điện thoại của Jame gọi đến ,anh không những rất tinh tế mà còn rất quan tâm cảm xúc của người khác nữa,bày ra vở kịch này vì muốn Janet trút bỏ gánh nặng ,lại không muốn nó quá gượng ép nên phải tỏ ra như mọi thứ thật tình cờ.
Thật ra có lẽ mọi việc đều nằm trong dự tính của anh rồi.

Sheren trước nay luôn nghĩ Wayne luôn khó gần chỉ toàn thích dạy đời người khác lại rất gian xảo nhưng có lẽ cô đã nhầm
Anh đã trải qua nhiều thứ nên anh có khả năng ứng biến trước mọi tình huống,còn cô tuy hay nói mình hiểu sự đời nhưng đứng trước anh thì cô như một đứa trẻ mà thôi.

Sheren cười xem ra chỉ khi đứng bên cạnh anh cô mới cảm thấy có người chia sẻ,nếu người đứng bên cạnh cô lúc này là Hà Phi thì sao nhỉ,anh cũng luôn quan tâm cô,luôn ủng hộ cô nhưng cô mãi sẽ không thể đón nhận anh càng tốt với cô thì bản thân anh lại chịu thêm áp lực và cả tổn thương còn cô luôn phải đối diện anh 
Nhưng không thể bày tỏ cảm xúc của mình cũng không thể đón nhận tình cảm này,có lẽ đây là cách giải quyết tốt nhất mà số phận đã an bài cho cô để cả cô và anh đều không phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào.

Con người lúc nào cũng vậy khi không thể quyết định được họ lại mong chờ sẽ có một cơ hội mới,khi có cơ hội họ lại mong có thể qua lại như ban đầu.
Nhưng Sheren vẫn mong mình có cơ hội để chính miệng xin lỗi anh nhưng liệu ngày đó có tới hay không nếu nó thì cô có đủ dũng khí để nói cho Hà Phi sự thật hay không,anh sau khi biết được thì liệu sẽ tha thứ cho cô hay sẽ oán hận cô thêm.

Wayne thấy cô cứ bần thần,anh hỏi:”Cô không khoẻ sao?”

Sheren cười gượng :”Không sao,chắc là lúc nãy ăn chưa no”

Wayne nheo mắt nhìn cô,đôi mày nhíu lại đang nghĩ gì đó,Sheren đánh trống lảng:”Mà nè tại sao anh lại nhờ tôi đóng vở kịch này?”

Wayne nhìn cô chân thành nói:”Vì Janet rất thích cô,tôi nghĩ cô cũng mến chị ấy nên cô cũng mong chị ấy vui vẻ chứ”

Sheren cười gật đầu ,họ đi ra bãi xe không ai nói gì lúc này trời đã nắng lên,hai người đi người trước người sau bóng của họ chiếu xuống mặt đường Sheren cứ nhìn cái bóng của Wayne . (muốn kiếm chồng roài )

Đột nhiên Sheren hỏi:”Vậy còn anh?”

Wayne trả lời theo quán tính :”Tôi cũng vậy” đột nhiên anh chợt quay lại hỏi cô :”Mà cô hỏi gì vậy?”

Sheren thật ra muốn hỏi anh cũng như Janet cũng thích cô phải không nhưng mấy lời này có lẽ không thể nói ra miệng được ,cô cười nói:”Tôi hỏi anh có vui không? Hôm nay tôi rất vui nên muốn mời anh uống nước xem như cảm ơn anh đã mời tôi ăn sáng ”

Cả hai nhìn nhau cười,tuy chỉ là câu trả lời vô ý của Wayne nhưng Sheren cũng rất vui,trước nay cô chưa từng có cảm giác này,có lẽ cô đã tìm được người thật sự có thể làm mình vui vẻ .
Lúc trước ,Sheren hay nhõng nhẽo với mẹ nhưng lại không bao giờ cười đùa cùng các bạn vì cô mặc cảm nên cô cũng chẳng có người bạn nào thân thiết,cô cho rằng mọi người ai cũng không thật lòng với mình , mẹ cô đã từng nói nếu sau này tìm được người có thể làm cô vui vẻ chắc chắn người đó là chân mệnh thiên tử của cô.


Sheren cười nghĩ như vậy chẳng phải Wayne chính là người cô cần tìm sao, chẳng phải người cô muốn theo đuổi là Simon sao?
Phải chính là Simon không phải Wayne ,Sheren tự trấn an mình chỉ là mấy lời mẹ nói để trêu cô thôi không thể coi là thật được.
Sheren hình như quên mất phải trả lại Wayne sợi dây đạo cụ kia,còn anh cũng không nhớ để đòi lại nó nữa,có lẽ nó sẽ được đeo trên cổ người bạn gái giả Sheren này thêm một thời gian nữa

Hôm nay là ngày phát hành album mới nhưng nó lại trở thành một thảm hoạ vì người tới tham dự họp báo chỉ toàn hỏi cô về mấy tin tức trên báo chứ không ai hỏi han gì về album mới.

Sáng nay ,Elaine đã trở thành tâm điểm của mọi tờ báo ,tờ báo này cũng có hình của Sheren cùng mấy người đàn ông khác tay trong tay tình tứ hết sức,nhưng họ đều là những người thành công và có địa vị chứ không phải hạng vô danh.

Hội trường rất đông phóng viên,ánh đèn flash và cả tiếng những tiếng ồn  khiến Elaine cảm thấy khó chịu chưa gặp tình huống này bao giờ cô chỉ lặng thinh không nói gì 

Hà Phi ngồi cạnh phải chật vật trả lời thay cô ,người này chụp ảnh tới người kia hỏi dồn dập mấy câu hỏi như tin này thật giả ra sao,ai là người phát tán hình,đây là do có người cô ý vu khống hay là sự thật.

Hà Phi nói mấy tin đồn vô căn cứ này sẽ nhanh chóng bị dập tắt,chỉ là có người xấu cố ý hãm hại thôi,Elaine cảm thấy mệt mỏi khi phải chịu mấy tin đồn thị phi này.
Bên phía công ty đĩa hát đã nhanh chóng kết thúc hợp báo ,Elaine theo Hà Phi ra ngoài nhưng vẫn còn mấy phóng viên đi theo quyết làm cho ra lẽ.Hà Phi phải ngăn cản họ lắm thì Elaine mới có thể lên xe an toàn .


Hà Phi nhanh chóng vào xe rồi chạy thật nhanh cắt đuôi bọn họ,chạy đến ngã tư thì anh dừng lại ,sự việc này thật lỳ lạ những người này đều là trước đây Sheren quen biết nhưng sao lại có người chụp được hình hay đây là ảnh ghép lại đưa lên báo ngay trong ngày hôm nay,nhưng không biết rốt cuộc là ai cố tình bày trò,không lẽ là Michael,anh nói:”Elaine không lẽ do Michael đã bày ra trò này sao”

Elaine lắc đầu nói:”Có lẽ  không phải Michael làm đâu”


Elaien tuy chưa quen Michael lâu nhưng Elaine biết anh tuyệt không phải hạng người nham hiểm ném đá giấu tay như vậy,nếu không anh cũng sẽ không từ một thủ đoạn nào mà buông tha cô,huống chi Michael chỉ thích lấy lòng phái đẹp chứ không bao giờ thích dùng quyền lực hại họ hết .


Elaine phân vân không biết  có nên kể cho Hà Phi về cuộc trò chuyện giữa cô và Trình Lượng không vì cô cũng rất tin tưởng con người của Trình Lượng.
Hà Phi vừa định nói gì đó với Elaine thì điện thoại cô reo,là một số máy quen thuộc,sao anh lại biết cả số máy của Sheren,cô nghe giọng anh bên đầu dây kia:”Cô Hứa ,cô đã đọc báo sáng nay chưa ?”

Elaine nghe như có tiếng sét giữa trời quang ,cô không dám tin đây là sự thật vì cô vẫn mong chỉ là hiểu lầm,Elaine run giọng hỏi:”Là do anh làm sao?”

Trình Lượng lạnh lùng đáp:”Đây chỉ là màn dạo đầu thôi,xét về tiền tài và địa vị Trịnh thị cũng thuộc hàng nhất nhì ở Đài Loan nếu cô không muốn danh tiếng của mình bị huỷ trong một sớm thì nên nhanh chóng chia tay với Michael đi”

Đây là Trình Lượng mà cô đã từng quen và từng yêu sao,chính mấy lời anh vừa nói đã khiến cho những hình ảnh tốt đẹp của cô về anh tan vỡ,chỉ bảy năm  ngắn ngủi đã làm thay đổi một con người thành ra như vậy sao.


Những hoài bão ,hy vọng của anh đâu mất rồi,giờ đây,anh vì đạt được mục đích mà ngay cả tương lai của người khác cũng có thể huỷ đi,còn đâu một Trình Lượng vì chỉ vì đấu tranh cho người vô gia cư và mấy người dân nghèo mà không ngủ suốt hai ngày đứng biểu tình dưới trời nắng gắt .


Không lẽ danh vọng và cả tiền bạc lại quan trọng hơn cả lương tri sao?


Anh đối với cô bây giờ sao mà xa lạ quá ,Elaine nắm chặt chiếc điện thoại trong tay:”Anh là luật sư mà lại làm vậy chẳng phải là bẻ cong luật pháp ,làm mất đi sự công bằng của pháp luật sao“

Trình Lượng cười nói:”Cô Hứa ,cô bước chân vào làng giải trí này bao lâu rồi mà vẫn còn ngây thơ quá…không bí mật nào qua được báo giới…tôi cũng đâu làm gì trái với luật pháp…chỉ là giúp họ có thêm những tin hay thôi mà”

Elaine luôn xem Trình Lượng như một tấm gương để noi theo mỗi lời anh nói trước kia cô luôn ghi nhớ,nhưng mỗi lời anh nói bây giờ như từng nhát búa đóng mạnh vào tấm gương kia,nó đã nát tan rồi chỉ còn lại những mảnh vụn mà thôi.
Khi gặp trắc trở con người luôn trốn tránh hoặc phải phản kháng lần này cô chọn cách phản kháng vì người đó là Trình Lượng,Elaine nói:”Tôi không có làm gì quá giới hạn với Michael cả,tôi không cần phải thoả hiệp với anh”

Trình Lượng trầm giọng xuống:”Cô Hứa không lẽ danh tiếng của cô không quý bằng gia sản của Michael sao?”

Elaine cũng không biết phải làm sao cho đúng nữa,Trình Lượng nói đúng địa vị của Sheren hiện nay do cô ấy cố gắng bằng chính thực lực bản thân và phải đánh đổi những thứ quan trọng mới có được,không thể vì sự nông nỗi của cô mà làm tiêu tan sự nghiệp của người khác được,nhưng cũng không thể thoả hiệp được như vậy là chà đạp lòng kiêu hãnh của Sheren,cô phân vân không biết nên làm sao cho đúng đây


Trình Lượng cười bên đầu dây kia nói:”Tôi cho cô 5 ngày suy nghĩ ,nếu sau 5 ngày cô vẫn giữ thái độ đó thì tôi sẽ moi hết tẩy của cô ra đó,cô bé ạ”

Sau đó ,Trình Lượng gác máy,có lẽ đây là chiến thuật tâm lý của anh,lúc trước anh từng dạy cô khi ra toà phải chuẩn bị mọi tình huống có thể xảy ra ,do đó cần thu thập toàn bộ mọi tư liệu của nguyên đơn và bị đơn có như vậy mới không xảy ra sai sót.

Trình Lượng có lẽ đã nắm không ít bí mật của Sheren,không biết ngoài những bí mật này cô ấy còn có những bí mật gì nữa .
Elaine không biết lúc này nên làm gì nữa,những sự việc xảy trong suốt ba tháng qua cứ như là một giấc mơ.


Nếu đây là mơ thì giấc mơ này bao giờ mới kết thúc,Elaine đều luôn hi vọng sau khi ngủ dậy mọi thứ sẽ trở về như ban đầu,cô vẫn là Lâm Nhã Như của trước kia, không lẽ cô phải sống trong thân phận của Sheren mãi mãi hay sao .


Giấc mơ này phải có nguyên nhân,hẳn phải là vì tờ giấy đó sao,đúng rồi là tờ giấy đó,chỉ cần làm lại như lúc đầu là được rồi.
Elaine nhìn thấy có 1 tiệm tiện lợi bên đường cô bảo Hà Phi dừng xe ,mở cửa chạy anh không hiểu sao Elaine định làm gì,cô quay lại với chai trà chanh trên tay.


Elaine nhìn Hà Phi nói:"Cám ơn ,anh bấy lâu nay đã chăm sóc tôi,tôi sẽ mãi nhớ người bạn tốt như anh"

Hà Phi lắc đầu cười nói:"Chúng ta đã là bạn em cần gì phải nói mấy lời khách sáo đó"

Elaine nhìn anh có lẽ giấc mơ trong hơn mấy tháng qua cái gì là thật cái gì là ảo chính cô cũng không biệt được nữa nhưng có điều cô biết ranh giới tình bạn của anh và cô hình như càng ngày càng thu hẹp lại mà nó chuyển sang một thứ gì đó rất khác
Elaine cũng không hiểu nó là gì nữa chỉ nó chỉ thoáng qua lúc ẩn lúc hiện như làn mây mỏng,có lẽ chỉ cần một nhẹ gió thổi qua thì mây sẽ tan.

Không cần nghĩ gì cả chỉ cần uống chai nước chắc chắn sẽ kết thúc giấc mơ này.
Elaine cầm chai trà chanh trong tay lưỡng lự không quyết,Hà Phi thấy vậy liền nói:"Em sao vậy không thích uống cái này sao,hay là anh mua chai nước khác cho em nha"

Elaine nghĩ nếu lúc này bỏ đi chẳng phải mọi rắc rối sẽ dồn lên vai Hà Phi sao,Sheren liệu sẽ ra sao khi biết tin này
Elaine trầm ngâm hồi lâu rồi đưa chai trà chanh cho Hà Phi nói:"Hà Phi ,tôi mời anh uống trà"

Hà Phi cầm chai trà nói:"Em không uống sao?"

"Tôi không thích uống trà chanh có đường"

Elaine đã quyết định sẽ ở lại giải quyết xong mọi việc,cô hi vọng sẽ cùng Hà Phi đối mặt khó khăn ,hi vọng sẽ làm Trình Lượng trở lại là chính mình hay đơn giản vì cô muốn biết tình cảm mà cô dành cho Hà Phi là gì?
(chắc gì về được mà ham )

Có lẽ tất cả những câu hỏi trên đều có chung một đáp án đó là thời gian,thời gian sẽ làm sáng tỏ mọi thứ,thời gian sẽ trả lời tất cả.
Nhưng liệu cô còn bao nhiêu thời gian đây?
Bài viết Đang online
TRỞ LÊN ĐẦU TRANG