15/11/12

Chap 30.Trái đất tròn


Hình chỉ mang tính minh họa

Có người hay nói :Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ,vô duyên đối diện bất tương phùng.
Gặp nhau đã là duyên nhưng chưa chắc đây là ân duyên mà không chừng là nghiệt duyên.
Mấy câu này hay nghe nhất là trong mấy phim kiếm hiệp nhưng nó đã xuất hiện trong thực tế.
Elaine suốt ngày phải tránh né Michael ,mà anh ta thì cứ như âm hồn không tan cứ bám chặt lấy cô không buông.
Hễ có sự kiện hay chương trình mà Elaine tham gia là lại thấy anh ta xuất hiện lại còn kéo theo cả một tốp người ai nấy hết sức bặm trợn làm mọi người xung quanh hoảng sợ.

Hà Phi dù luôn bên cạnh Elaine nhưng hễ anh mà không chú ý là Michael lại có dịp trêu chọc,quấy phá Elaine.
Không biết anh ta tìm đâu ra số điện thoại nhà cô đêm nào cũng gọi để nói chuyện linh tinh khiến Elaine vừa phiền vừa giận.
Anh ta không những làm phiền cô,làm phiền những người xung quanh cô mà còn làm phiền luôn cả Hà Phi.
Anh đã vì cô mà lo mọi thứ bây giờ ,lại còn kiêm luôn vệ sỹ của cô nữa.

Elaine thấy cứ tránh mặt Michael hoài cũng không phải là cách, hôm qua ,công ty đĩa hát quyết định mời anh song ca cùng Elaine ,vì tránh ảnh hưởng đến Hà Phi và mọi người,nên cô quyết định hẹn anh ta ra nói rõ.

Michael khi nhận được điện thoại của Elaine thì vui lắm còn hớn hở hỏi cô thích gì anh ta sẽ mua,cô chỉ nói muốn hẹn anh ra nói chuyện.Anh ta cười lớn trong điện thoại nói chỉ cần cô chịu gặp xem như anh ta đã có thu hoạch lớn .

Họ hẹn nhau tại quán café Machi,Michael tới rất sớm hớn hở tưởng tượng xem lát nữa Elaine gặp anh sẽ nói gì,hay là sau những cố gắng của anh cuối cùng cô cũng đã cảm động sẽ chấp nhận anh .(mơ đê )

Elaine tới hơi trễ do kẹt xe,cô ngồi xuống nói:”Xin lỗi ,tôi tới trễ”

Michael cười đưa cô menu nói:”Không sao chờ em là vinh hạnh của anh,em gọi gì uống đi”

Elaine gọi một ly trà chanh không đường,Michael đã gọi một ly expresso nhưng anh ta lại gọi thêm ly trà chanh giống Elaine.
Michael cứ vừa khấy ly trà chanh vừa nhìn cô mà cười ngốc khiến Elaine cũng không biết nói sao,nhưng không nói thì chỉ càng làm cho anh ta thêm hi vọng mà thôi.

Cô vào thẳng vấn đề chính:”Anh Trịnh thật ra hôm nay tôi hẹn anh ra là hi vọng anh sau này đừng làm phiền cuộc sống của tôi nữa”

Michael nghe vậy thì nhìn cô cười xoà:”Được rồi anh sẽ không cho người đi theo em nữa,anh chỉ sợ em gặp nguy hiểm nên mới tìm người bảo vệ em thôi” (nói một đằng hiểu một nẻo)

Elaine lắc đầu nhìn anh ta nói:”Ý tôi là sau này anh đừng tìm tôi,đừng làm phiền những người xung quanh tôi nữa”

Michael nhìn cô hồi lâu rồi nói:”Tâm Lan ,anh yêu em. Không lẽ anh làm bao nhiêu chuyện mà không thể khiến em động lòng sao?”

Elaine nhìn anh ta ái ngại nói:”Thực ra từ trước tới nay tôi chưa từng có cảm giác gì với anh ,anh vốn không hiểu tôi là người như thế nào vậy thì sao lại nói là yêu tôi”

Michael cười lớn  :”Ha …ha… Em không hiểu anh chứ anh rất hiểu em.Từ khi gặp em đến giờ ,anh chỉ muốn mỗi ngày nhìn thấy em nghe em nói chuyện,nhìn em cười như vậy …còn nữa anh biết em rất thích hoa lily,túi xách thì em thích mua hiệu Gucci,món ăn ưa thích của em là bánh dứa,à còn nữa…”

Michael đang cố nhớ lại những sở thích cùng thói quen của Sheren mà anh đã cho người tìm hiểu được,Elaine biết anh đã bỏ ra không ít công sức nhưng chỉ làm cho cô thêm khó xử mà thôi,cô nói:”Anh vì tôi mà bỏ ra công ít tâm sức ,nhưng tình yêu không thể miễn cưỡng ,như ly trà anh vừa gọi vậy không phải ai cũng thích uống ,nếu miễn cưỡng thì sẽ chỉ làm mọi người thêm khổ sở thôi”.

“Không khó uống anh sẽ uống cho em xem”

Michael cầm ly trà lên uống một ngụm nhưng anh đã nhăn mặt lại vì nó quá chua,anh ta định uống tiếp thì Elaine ngăn lại:”Dừng lại đi ,đây vốn chỉ là cái tôi thích không phải là cái anh thích không cần làm khổ bản thân. Anh Trịnh thật ra anh là chủ tương lai một tập đoàn lớn có rất nhiều chuyện cần anh xử lý ,anh không nên vì lấy lòng tôi mà phải vất vả như vậy không đáng đâu.Anh cứ bỏ bê công việc như vậy không tốt đâu”

Michael vẫn không bỏ cuộc:”Em rất quan tâm tới anh ,chứng tỏ em cũng có nghĩ tới anh đúng không”

“Không phải”

Michael xụ mặt nói:”Tại sao lại như vậy,thật ra anh phải làm sao em mới chấp nhận anh?”

Elaine trầm giọng nói:”Thật ra anh có hiểu tôi đang nói gì không,anh có biết bên ngoài nói anh như thế nào không?Tôi không muốn anh phí thời gian vào tôi,anh đã từng nói muốn giúp mấy trẻ em ở các cô nhi viện mà.Anh nên tìm những việc ý nghĩa quan trọng để làm”

Michael không nói gì nữa ,anh ta suy nghĩ mông lung một lúc sau mới lên tiếng:”Anh biết bên ngoài mọi người đều gọi anh là thằng phá của chứ gì…Anh đúng là một đứa vô tích sự,suốt ngày chỉ chỉ thích chơi bời,cũng không có tài cán gì.Nếu không vì cha anh là Trịnh Kiến Quốc anh nghĩ sẽ không ai muốn làm bạn cùng anh, càng không mong họ sẽ tôn trọng anh.Từ nhỏ tới giờ anh đều phải làm những gì mà cha anh muốn,chỉ có khi chơi bời là không cần nhìn sắc mặt ông thôi…hà hà….Những cô gái anh quen thì càng tệ tuy họ đều xinh đẹp tài giỏi nhưng họ tiếp cận anh đều vì tiền,không ai thật lòng với anh hết…em không như mấy cô gái khác,rất đáng yêu,rất đặc biệt,thân thủ lại rất khá có thể bảo vệ anh…cho nên anh mới mặt dày mà bám theo em…anh không tốt như em tưởng anh làm mấy việc từ thiện cũng chỉ để em chú ý anh mà thôi”

Elaine im lặng hồi lâu không nói gì,Michael cũng là một người đáng thương,có lẽ anh ta không có nhiều bạn bè nên mới thấy cô đơn,buồn chán,cha anh ta có thể đã quản lý anh ta quá chặt nên làm cho anh sinh ra ý phản kháng toàn gây chuyện để ông ta xem hay chỉ mong ông ta quan tâm anh hơn.

Suy cho cùng Michael cũng không phải người xấu ,có lẽ anh ta chưa tìm ra được mục tiêu trong cuộc sống mà thôi ,Elaine nghĩ nếu anh ta tìm thấy mục tiêu đời mình thì sẽ không bám theo cô nữa

Michael nhìn cô hồi lâu rồi lấy hết can đảm hỏi:”Quả thật chúng ta không thể sao?” (lì lợm dã man)

Elaine lắc đầu nói:”Anh Trịnh chúng ta cùng lắm chỉ có thể là bạn mà thôi”

Tuy đã lường trước câu trả lời nhưng trong lòng Michael vẫn có  chút thất vọng,nhưng anh vẫn cười nói:”Vậy sau này khi buồn anh có thể tìm em nói chuyện được không?”

Elaine gật đầu nói:”Đương nhiên là được rồi,anh chỉ cần đừng làm gì khiến tôi khó xử là được”

Michael cười hài lòng nói:”Anh sẽ không bám theo em nữa nhưng nếu anh tặng quà em vẫn sẽ nhận chứ?”

Elaine nhìn anh :”Anh Trịnh bạn bè quý nhau ở tấm lòng,nếu món quà đó quá giá trị tôi vẫn sẽ từ chối”

Elaine đúng là cô gái đặc biệt chỉ tiếc là anh không có may mắn đó,thôi thì đành trở thành bạn của cô vậy,ít ra anh cũng sẽ có một vị trí nhỏ trong tim cô còn hơn là như bây giờ ,nếu càng đeo bám sẽ càng khiến cô chán ghét thêm mà thôi .

Michael cười xoa cằm nói:”Một điều cuối cùng sau này đừng gọi anh là anh Trịnh nữa,chúng ta là bạn thì không nên quá xa lạ”

Elaine cười gật đầu nói:”Michael”

Cô đã kể cho Hà Phi nghe về cuộc trò chuyện giữa cô và Michael,Hà Phi chỉ cười khen cô rất tài có thể thu phục được nhân tâm .
Quả nhiên Michael rất giữ lời hứa,không làm phiền Elaine nữa nhưng thỉnh thoảng cũng hẹn cô đi uống nước,còn nói nếu thích thì cứ dẫn theo bạn ,Elaine đương nhiên không từ chối cô còn rủ thêm Hà Phi cùng vài người nữa để Michael có thể gặp thêm nhiều người vậy sẽ không cảm thấy buồn nữa.
Elaine cứ sợ Hà Phi và Michael sẽ có xung đột nhưng xem ra họ cũng khá thân nhau.

Mọi chuyện vẫn suôn sẻ cho tới khoản 2 ngày trước ,Elaine đã thu âm xong phần lời chỉ chờ ra CD và làm bìa cho album ,công ty đĩa hát cũng đã giúp cô in poster chỉ còn chờ ngày ra mắt thôi .

Mấy hôm nay rất bận rộn nên cả cô và Hà Phi không có thời gian nghỉ ngơi ,buổi tối còn phải ở lại để chuẩn bị cho mấy hoạt động tuyên truyền sắp tới .Vì vậy mà Michael thường hay tới thăm nom bạn bè, sẵn tiện mua thêm thức ăn.
Elaine thấy mọi người không còn phiền vì gặp Michael nữa nên cô cũng yên tâm phần nào.
Buổi tối đó,Elaine đang xem lại những sự kiện của 3 ngày tới thì có điện thoại gọi đến.

Elaine nghe điện thoại  là giọng của 1 người trung niên hẹn gặp cô vào sáng chủ nhật trước ngày ra album mới một hôm,ông ta nói muốn thương lượng cùng cô một chuyện rất quan trọng liên quan đến tương lai của cô và yêu cầu cô đi một mình nếu không mọi hậu quả cô sẽ tự chịu trách nhiệm (hăm doạ nữa)

Elaine vốn định bàn bạc cùng Hà Phi nhưng nói không chừng ông ta định kể cô nghe những chuyện liên quan trước kia đến Sheren.
Do đó,Elaine sau khi bàn bạc cân nhắc quyết định gọi Sheren ,cô đã kể cô ấy nghe yêu cầu của người đàn ông kia.

Sheren nói chưa từng cho ai số điện thoại nhà ,cô nhắc Elaine nên cẩn thận còn dặn cô hãy ghi âm lại đoạn đối thoại kia,nếu ông ta có hành động tống tiền thì giao cho cảnh sát .
Sheren còn dặn Elaine chuẩn bị một số thứ phòng thân rồi như bình xịt hơi cay rồi còn cả dây ni lông nếu cần thì mướn luôn cả thám tử để theo dõi ông ta,cô nàng cứ dặn đi dặn lại là đàn ông rất xấu xa nhắc Elaine phải cẩn thận không nên ăn hay uống bất cứ thứ gì ông ta đưa.

Elaine sau khi đã chuẩn bị kĩ càng cô  nhanh chóng đi tới điểm hẹn gặp người đó.Ông ta hẹn cô ở nhà hàng Hương Lúa,Elaine đã tới rất sớm,cô chỉ trang điểm nhẹ ăn mặc khá đơn giản chỉ một chiếc đầm voan vàng nhạt cùng áo khác ngoài.
Cô còn đeo thêm cặp kính cận trông cho có vẻ ngố một tí để không ai nhận ra.

Nhưng có lẽ lo lắng của Elaine là thừa vì nhà hàng này không hiểu sao hôm nay vắng lặng như tờ.
Bây giờ đã hơn 9h mà vẫn không có một người khách nào khác ngoại trừ Elaine ,cô nhớ mấy lần trước có cùng Hà Phi đi ngang mua điểm tâm tuy là nó khá nhỏ nhưng lại rất đông khách.
Hôm nay là chủ nhật đáng lẽ phải đông hơn ngày thường ấy chứ ,đằng này chỉ lát đác mấy nhân viên phục vụ

Elaine đã gọi một ly trà chanh và chọn một chỗ gần cửa sổ với hi vọng có thể nhìn xem có thấy người hẹn cô là ai,uống xong mà vẫn chưa thấy ai đến,cô nghĩ thầm có lẽ có ai cố tình trêu chọc mình.

Bên kia đường có một chiếc Lexus đen đỗ lại,người bước xuống xe là một thanh niên mặc vest đen chứ không giống như người Elaine đã hình dung là một người đàn ông trung niên,anh ta đang hướng lưng về phía cô nói điện thoại ,Elaine có cảm giác bóng lưng người này rất quen thuộc,cô tự cười mình hay tưởng tượng ,nhưng đến khi anh ta đi về phía nhà hàng cô biết mình không nhìn lầm chính là anh ,Trình Lượng.


Nhân vật đã giới thiệu rồi nhưng giới thiệu lại

Bảy năm rồi không gặp anh không khác xưa mấy vẫn dáng người cao ráo cùng nụ cười thân thiện nhưng lại có thêm một chút gì đó khá phong trần.
Điều đó không làm cô ngạc nhiên bằng việc anh đang đi thẳng về phía cô,anh nói:”Xin lỗi cô Hứa tôi có việc bận nên đã tới trễ”.

Giọng nói của anh không thay đổi nên Elaine khẳng định anh không phải là người đã gọi cho cô.Vậy anh đến đây với mục đích gì?

Trình Lượng thấy cô cứ nhìn mình cũng ngạc nhiên không hiểu cô đang nhìn anh với mục đích gì.

Elaine định thần lại nói:”Xin lỗi ,thật thất lễ quá,anh rất giống bạn cũ của bạn tôi.Mà hình như anh không phải người đã gọi điện hẹn tôi”

”À, không sao,tôi là Trình Lượng là luật sư đại diện của ông Trịnh Kiến Quốc là người đã hẹn cô,nhưng ông ta bận tham dự một cuộc họp nên cử tôi đến” Trình Lượng đưa cho Elaine tấm cardvisit

Thì ra người hẹn cô là cha Michael ,Elaine có một dự cảm không lành,theo như Sheren kể thì vốn cô ấy chưa từng có quan hệ mật thiết gì với Michael không hiểu sao cha anh ta lại muốn gặp cô.Cô nói:”Xin hỏi ông Trịnh muốn gặp tôi với mục đích gì?”

Trình Lượng mời cô ngồi xuống để anh ta trình bày lý do,Elaine ngồi xuống cô gọi thêm một ly trà chanh nữa,tuy người phục vụ mang đến một ly đường thẻ.
Trình Lượng lấy 3 viên đường bỏ vào ly café ,anh có thói quen lựa viên nào thật vuông vức rồi cho vào café anh nói nhìn việc gì cũng phải bao quát toàn cảnh có như vậy mới đánh giá hết một con người được,anh khuấy nhẹ ly café nói :”Cô Hứa nhận uỷ thác của ông Trịnh để đàm phán cùng cô một vấn đề”

Elaine chỉ trầm ngâm nói“Là vấn đề gì?”

“Là chuyện của cô và anh Trịnh,ông Trịnh muốn cô đừng làm phiền cậu ấy nữa”

“Có lẽ ông Trịnh đã hiểu lầm,tôi với Michael chỉ là bạn bè thôi”

Anh mỉm cười nhìn cô nhưng đôi mắt lạnh lùng không chút biểu cảm“Cô Hứa ,tuy không công khai nhưng anh Trịnh đã vì cô làm không ít việc khiến ông Trịnh phiền lòng.Tôi chỉ mong chúng ta có thể giải quyết mọi chuyện một cách êm đẹp.Cô cũng biết ông Trịnh chỉ có một người con trai là anh Trịnh ,anh ấy sẽ làm chủ tập đoàn Trịnh thị do đó chủ tịch mong cô có thể chia tay anh Trịnh,nếu cô có yêu cầu gì hay cần gì xin cô cứ lên tiếng”

Elaine không tin vào tai mình nữa,đây là Trình Lượng mà cô đã quen đã yêu sao,anh bây giờ đã là luật sư lớn như anh vẫn luôn mong muốn nhưng mấy lời mà anh nói khiến cô chua xót.
Cô nói:”Xin lỗi ,tôi nghĩ anh và ngài chủ tịch đã hiểu lầm ,tôi với Michael chỉ đơn thuần là bạn thôi ,không cần phải đưa ra điều kiện gì hết”

Trình Lượng nhếch mép cười khẩy :“Cái này chỉ là thành ý của ông Trịnh ,ông ấy nói nếu cô cần gì xin cứ lên tiếng chủ tịch sẽ không để cô thiệt thòi đâu”

Elaine biết nếu Sheren ở đây mà nghe anh nói vậy chắc chắn Trình Lượng sẽ gặp phiền phức,chính cô khi nghe anh nói vậy cũng cảm thấy không vui:“Anh nói điều kiện tức là đã xúc phạm danh dự của tôi .Tôi nghĩ chúng ta nên dừng cuộc nói chuyện ở đây.Tôi lặp lại lần nữa ,tôi với Michael chỉ đơn giản là bạn ,anh ấy đến tìm tôi chỉ là trò chuyện chứ không như mọi người nghĩ ,tôi xin phép đi trước”

Elaine đứng dậy thì nghe Trình Lượng nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng :”Cô Hứa ,tôi nghĩ cô nên suy xét lại đề nghị lúc nãy nếu không ,chủ tịch sẽ không để chuyện này tiếp tục nữa.Tôi nghĩ cô sẽ không lường trước mọi hậu quả đâu”

Elaine chỉ đứng nhìn anh,cô nói:”Trình luật sư ,tôi chỉ là người bình thường không lẽ kết bạn với ai cũng phải được sự đồng ý của ngài chủ tịch sao,xin lỗi tôi không thể ngăn cản Michael vì chúng tôi là bạn,mong mọi người tôn trọng chúng tôi,tạm biệt”

Elaine đi đến bên quầy phục vụ thanh toán tiền rồi ra về.

Không ngờ gặp lại Trình Lượng nhưng trong hoàn cảnh này,nhưng anh có còn là Trình Lượng mà cô đã từng quen không ,thái độ lạnh lùng của anh khiến cô cảm thấy hơi sợ hay là vì công việc nên anh chỉ cô làm ra một bộ mặt đó

Elaine cố xua đi ý nghĩ không tốt về anh,phải thói quen của anh vẫn không đổi có lẽ là anh không có gì thay đổi hết người thay đổi chính là cô vì bây giờ cô quá nhạy cảm chăng?

Trình Lượng ngồi đó nhìn theo cô ,anh nở nụ cười nghĩ xem ra cô không giống như những cô gái trước đây của Michael ,nhưng người ta nói đã là con người chắc chắn có điểm yếu,nếu cô đã không muốn thoả thuận thì đành phải dùng biện pháp mạnh vậy.

Trình Lượng gọi một cú điện thoại sau đó đứng dậy,đối với anh xử lý mọi việc cũng đơn giản như uống một tách café vậy,nếu cô đã không muốn uống rượu kính thì anh đành mới cô rượu phạt vậy.

Elaine có lẽ không biết sau khi từ chối đề nghị của Trình Lượng sẽ có nhiều thay đổi trong cuộc sống của cô và cả Sheren nữa,nhưng nó thay đổi theo hướng tốt hay xấu tuỳ thuộc nhận xét của từng người thôi
Bài viết Đang online
TRỞ LÊN ĐẦU TRANG