22/10/12

Chap 17.Hậu 419

Hình chỉ mang tính minh họa

Sheren hùng hổ chạy đến còn định cho Wayne vài bạt tay nữa thì anh ta chụp tay cô lại nói:”Sheren, tôi không phải là người hay so đo với phụ nữ ,nhưng cũng không dễ dàng để mặc cho người ta đánh nếu cô còn đánh tôi nữa tôi sẽ không khách sáo đâu”

Sheren gắt lên :”Tôi không chỉ định đánh anh mà còn muốn giết anh nữa kìa”

Sheren đưa tay lên nắm áo Wayne mà nói “anh đã làm như vậy mà còn dám lớn tiếng với tôi sao”

Wayne thì đang cố vùng khỏi tay Sheren :"Tôi đã làm gì cô, buông tay ra "

Sau một hồi giằng co ,Wayne đã đẩy được Sheren ra ,anh mở tủ lạnh lấy đá chườm đá vào bên má nơi bị Sheren đánh ,anh nói:”Tôi làm gì cô,tôi không bắt đền cô là may cho cô rồi mà còn dám đánh tôi”

Sheren tức tới độ mắt muốn nổi lửa ,anh ta đã làm như vậy mà còn nói mát nữa,nhân lúc Wayne không để ý cô lấy cái chổi lông gà gần đó định đánh Wayne cho hả giận thì nghe từ đằng xa có tiếng người nói:”Cậu Vỹ ,tôi đã sấy xong áo cho cô Lâm rồi cậu có cần…”

Sheren giấu nhanh chiếc chổi ra sau lưng, người phụ nữ kia nhìn thấy Sheren thì hỏi:”Cô Lâm tỉnh rồi sao,tôi còn định vào phòng đánh thức cô”

Wayne đang chườm đá nghe thấy người phụ nữ nói thì quay lại lườm Sheren nói :”Chị Hảo tôi đã nói không cần gọi cô ta cũng tự dậy mà”

Chị Hảo chỉ cười nói:”Cô Lâm đừng để ý cậu Vỹ tuy hơi khó tính nhưng cậu ấy tốt bụng lắm”

Wayne vẫn lườm Sheren nói:”Chị Hảo cô ta là người vô ơn, vắt chanh bỏ vỏ không cần nói nhiều với cô ta.Chị có việc thì về trước đi,hôm qua xem như tăng ca tôi sẽ trả lương gấp đôi cho chị”

Sheren vẫn còn hậm hực nhưng có chị Hảo ở đây không tiện trả đũa Wayne, cô tự nhủ lát sẽ cho anh ta biết tay.
Chị Hảo thì cứ xua tay nói:”Không cần tôi cũng có làm gì đâu,chỉ là cái áo của cậu tôi không thể giặt sạch được”

Wayne cười nhìn chị Hảo nói:”Không sao ,cái áo đó cô Lâm đây sẽ đền cho tôi,còn tiền lương nhất định chị phải nhận nếu không lần sau tôi không dám nhờ chị nữa đâu”

Sheren từ nãy giờ chỉ nhìn Wayne và chị Hảo nói chuyện mà không hiểu gì hết.Hai người cứ đối đáp qua lại cứ coi như cô không tồn tại vậy
Sau đó, chị Hảo nói phải về nhà ,Wayne vui vẻ tiễn chị ta ra cửa.
Wayne tiễn chị Hảo ra cửa quay lại đã thấy Sheren đứng đó tay nắm chặt cây chổi trong tay,anh hỏi :”Cô lại muốn gì nữa”

Sheren cầm chổi chỉ về phía Wayne nói :”Tôi muốn biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì”

Wayne tròn mắt nhìn Sheren nói:”Cô thậm chí còn không nhớ mình đã làm gì sao?”

Sheren quát :”Bây giờ là tôi hỏi anh chứ không phải anh hỏi tôi”

Wayne ngồi xuống sô pha rồi nói:”Hôm qua cô say nên tôi đưa cô về ,cô đã tạt rượu đỏ lên áo của tôi ,rồi còn đập vỡ đồ trong nhà tôi nữa,còn mắng chị Hảo nữa .Cô đã nhớ lại chưa cô Lâm”

Sheren cố nhớ lại nhưng chỉ toàn là những hình ảnh rời rạc không đầu không đuôi.
Sheren chỉ ậm ừ nói:”Không rõ lắm,mà sao tôi lại mắng chị Hảo?”

Wayne lắc đầu tỏ vẻ không biết:”Sao tôi biết được ,chị Hảo nói đang thay đồ cho cô tự nhiên cô vùng dậy nói chị ấy vô lương tâm,vô trách nhiệm gì đó”

Sheren nhớ hình như cô đã mắng cha mình chứ đâu phải chị Hảo,lời tên này nói có tin được không đây.
Sau khi Sheren nghe Wayne nói mới biết là cô say còn nôn lên quần áo ,rồi làm mọi thứ rối lên .
Wayne không còn cách nào đành gọi điện cho chị Hảo người giúp việc theo giờ của mình đến .
Chị Hảo vui vẻ đến giúp Wayne trông chừng Sheren để anh dọn dẹp lại nhà cửa,còn chị ấy thì thay quần áo cho cô,còn chăm sóc cô cả đêm nữa .

Người ta đã chăm sóc Sheren cả đêm vậy mà cô không nhớ ,còn chủ nhà đã bị cô làm phiền cả đêm mà sáng sớm còn nhận ngay cái tát của cô thay cho lời cảm ơn nữa.
Sheren bối rối thầm trách mình quá lỗ mãng ,bộp chộp,cô định xin lỗi Wayne chỉ nghe anh nói:”Nếu biết trước cô phiền như vậy hôm qua tôi đã bỏ cô lại cho rồi”

Sheren biết mình có lỗi nhưng vẫn còn nói cứng :”Nếu anh đưa tôi về nhà thì đâu xảy ra chuyện rắc rối này”

Wayne mỉa mai Sheren:”Lúc đầu quả thực tôi cũng định đưa cô về nhà,nhưng mà hình như cô giàu lắm có nhà tận bên Đài Loan nên cho tôi địa chỉ nhà tận bên Đài Bắc .Tôi không đủ khả năng đưa cô về đành phải đưa cô về cái ổ chuột của tôi vậy“

Sheren không ngờ khi say rượu lại lỡ lời nói toàn những chuyện không nên nói:”Thì anh chỉ cần đưa tôi vào khách sạn là được”

Wayne đanh mặt nói:”Trên người cô không có giấy tờ gì hết sao mà đăng ký phòng trong khách sạn được”

Sheren mơ màng:”Giấy tờ tôi để trong túi xách mà,nhưng mà hình như Kitty đang giữ túi của tôi” nhớ lại đêm qua cô đã đưa túi cho Kitty nhờ cô ấy giữ giùm sau đó chắc là quên lấy lại

Wayne nhìn Sheren cứ như người từ cung trăng xuống ,anh lắc đầu thầm nghĩ không hiểu sao lại tự đem rắc rối về nhà,coi như năm nay gặp vận đen vậy.

Sheren cảm thấy có lỗi nên cô đề nghị:”Xem như lỗi của tôi ,những đồ đạc trong nhà anh cái nào do tôi làm hỏng tôi sẽ đền lại cho anh”

Wayne nghe Sheren nói thì cười nói:”Được ,vậy để tôi liệt kê cho những món bị vỡ và hư cảm phiền cô thanh toán giúp”

Wayne lấy giấy liệt kê toàn bộ những thứ mà đêm qua Sheren đã vô tình hay cố ý làm vỡ rồi đưa cho cô.
Sheren cầm tờ giấy mà không tin vào mắt mình,cô thốt lên:”Cái gì 15.000 ...Sao anh không đi cướp đi,xem tôi là cái máy in tiền sao?”

Wayne thẳng thắn:”Trong số những thứ đó cái áo sơ mi của tôi cũng hơn 10.000 rồi những thứ còn lại cũng không đáng giá lắm,còn tiền công của chị Hảo tôi vẫn chưa tính với cô đó”

Sheren hậm hực nói:”Anh đúng là con buôn mà,nhưng mà tôi vẫn chưa lãnh lương tiền đâu mà trả cho anh”

Wayne nhìn Sheren đôi mắt mang theo ý cười:”Tôi đâu bắt cô trả liền đâu,cô chỉ cần ký vào đây xem như giấy nợ là được”

Sheren nhìn Wayne hoài nghi:”Có cần vậy không?chỉ cần nói miệng là được rồi”

Wayne mỉm cười để lộ má lún đồng tiền chép miệng nói:”Làm gì cũng phải có chứng cứ chứ .Nếu sau này cô đổi ý quỵt nợ thì tôi còn có cái này làm bằng chứng chứ”

Sheren nhăn mặt:”Anh không tin vào sự thành tín của tôi”

Wayne lắc đầu:”Tôi chỉ không tin vào trí nhớ của cô thôi.Một người mà khi say rượu cả tên mình cũng gọi sai,làm gì cũng không nhớ tôi thật không dám mong cô có thể nhớ khoản nợ nhỏ này”

Sheren toát mồ hôi, không ngờ cả đều này mà cũng nói hớ ra,cứ đôi co với Wayne thật không hiểu sẽ phát sinh thêm cái gì nữa thôi đành chịu thiệt dùng tiền bịt miệng tên này lại trước đã
Sheren nói ỉu xìu:”Tôi ký là được chứ gì,coi như toi 2 tháng lương rồi” sau đó cầm bút ký vào tờ giấy

Wayne mỉm cười gấp tờ giấy lại đem cất,anh nói:”Lần này xem như là bài học cho cô,lần sau nếu biết mình không uống giỏi thì không nên cố.Tôi không nghĩ lần sau cô cũng gặp may như vậy nữa đâu”

Sheren nói:”Chuyện đó không liên quan anh,sao anh lôi thôi quá vậy”

Wayne nhìn Sheren một hồi ,chợt nói:”Quen biết cô cũng 2 năm không ngờ cô vừa kín tiếng lại có nhiều tâm sự vậy?”

Sheren nhìn Wayne cố nặn một nụ cười gượng gạo :”Tôi có tâm sự gì đâu,tôi lúc nào cũng yêu đời vui vẻ đó”

Wayne nhìn Sheren nhẹ nhàng nói:”Vậy sao ,tôi nghe nói khi say là lúc người ta tỉnh táo nhất,cô không ngừng mắng người đó chứng tỏ cô rất hận ông ta”

Sheren gượng cười :”Đó chỉ là tâm sự của bạn tôi chứ không phải của tôi” (lại nói dóc)

Wayne gật gù:”Xem ra cô cũng quan tâm tới bạn mình quá,thay cô ta lo lắng còn trút giận giùm cô ta “

Sheren cười nhạt:”Anh không ở hoàn cảnh đó sẽ không hiểu được đâu”

Wayne nghiêm túc nhìn Sheren rồi nói:”Tôi cũng là người từng trải sao tôi không hiểu được,chỉ là tôi muốn nhờ cô khuyên bạn mình hãy gạt bỏ thù hận.Nếu không người đau khổ chỉ là bản thân cô ấy mà thôi”

Sheren bất ngờ khi nghe Wayne câu này,nhưng cô không thể chấp nhận lời anh nói:”Anh là người ngoài thì không hiểu được đâu.Ông ta là cha mà vô trách nhiệm,xấu xa chỉ biết có bản thân bỏ mặc mẹ con cô ấy không lo,còn gián tiếp hại mẹ cô ấy chết,đừng nói là cô ấy,ngay cả tôi còn căm ghét ông ta nữa”

Wayne không ngờ Sheren lại cố chấp như vậy,xem ra bạn cô ta còn cố chấp hơn.Nhưng là người từng trải nên anh hy vọng cô bạn của Sheren sẽ không đi vào ngõ cụt , tha thứ cho người khác chính là tha cho bản thân mình.

Wayne chỉ nhỏ nhẹ nói:”Xem ra bạn cô rất hận cha mình?”

”Phải “ Sheren khẳng định ,cô luôn khẳng định như vậy,cho dù là trước đây hay bây giờ cô vẫn luôn hận ông ta

Wayne nhìn Sheren tỏ ra thông cảm:”Sheren cô có từng yêu ai chưa?”

”Rồi ,rất nhiều nữa là khác, anh muốn nói gì?”

Wayne tiếp tục:”Sheren cô có từng nghe mặt trái của yêu là hận không?”

”Bạn tôi chỉ hận cha mình chứ không yêu thương gì ông ta hết,ông ta không xứng”

Wayne tiếp tục trở lại vấn đề:”Có lẽ vì bạn cô sống trong thù hận nên chính cô ấy cũng không nhận ra thật ra cô ấy rất yêu thương cha mình,cô ấy muốn được cha mình chú ý ,muốn ông ấy quan tâm mình.Thật ra không phải ai sinh ra cũng được quyền chọn lựa mọi thứ đâu,nếu đã là định sẵn thì đành chấp nhận thôi”

Sheren cười mang theo sự mỉa mai:”Chấp nhận sao,chỉ cần không thừa nhận ông ta là được,không theo họ ông ta,không…”

Wayne nhìn Sheren lúng túng tìm lý do,anh nói:”Cho dù có bao nhiêu lý do đi nữa bạn cô vẫn không thể phủ nhận ,ông ta là cha cổ .Máu chảy trong người cô ta là của ông ấy điều này mãi mãi không thể thay đổi được.Cha mẹ thì không được chọn lựa đâu”

Câu nói cuối cùng của Wayne đã đánh trúng điểm yếu của Sheren
.Đúng vậy không thể thay đổi sự thật cô chính là con ông ta ,máu đang chảy trong cơ thể cô là của ông ta.
Sheren ngồi đó lặng thinh,không được chọn lựa cha mẹ nhưng cô có quyền quyết định tương lai cho mình.

Tương lai của cô sẽ nằm trong tay cô,tương lai cô sẽ không có ông ta, tương lai của cô sẽ chỉ có hạnh phúc mà thôi.
Sheren tự hứa với lòng sẽ vui vẻ,sẽ cố gắng vui vẻ,ông ta sẽ chỉ còn là một cái bóng trong quá khứ của cô mà thôi.

Sheren nhìn lại mới thấy mình vẫn đang mặc đồ không giống ai,Sheren bỏ Wayne ngồi đó đi thay quần áo
Wayne vẫn ngồi đó có lẽ vẫn đang suy tư về mình ,Sheren lên tiếng:”Anh vẫn đang nghĩ về mình sao?”

Wayne vẫn ngồi đó ,tư thế không đổi ”Tôi đang nghĩ mình thật may mắn ,tuy tôi không có cha nhưng tôi lại có mẹ hết lòng yêu thương tôi”

Sheren tò mò:”Mẹ anh chắc mạnh mẽ lắm”

Wayne cười hiền:”Thật ra mẹ tôi yếu đuối lắm,chỉ luôn cố tỏ ra mình mạnh mẽ thôi,như cô vậy đó,chỉ có đều mẹ tôi không hung dữ,đanh đá như cô thôi”

Sheren chống nạnh nói:”Sao lại nói qua tôi,tôi hung dữ hồi nào?”

Wayne lườm Sheren nói:”Vậy hồi nãy ai đằng đằng sát khí đòi giết tôi vậy?”

”Là tại anh không chịu nói rõ”

Sheren tiến gần Wayne đe doạ:”Mà tôi cảnh cáo anh,nếu mà dám nói chuyện đêm qua cho một ai thì tôi sẽ”

Sheren làm động tác đưa dao lên cổ khiến Wayne phì cười,anh nói:”Tôi sẽ im miệng nếu cô trả nợ cho tôi đúng hẹn, mà tôi đã nói chỉ xem cô như anh bạn rồi mà”

Sheren lườm Wayne một cái rồi nói:”Thôi tôi về,đi cả đêm rồi phải về cho Miu Miu ăn nữa”

Lần này Sheren không mắng anh ta nữa vì cô biết Wayne rất bảo thủ ,muốn thay đổi cách nhìn của anh ta về cô là chuyện không thể,hơn nữa cô với Wayne chỉ là người xa lạ anh ta muốn nhận xét cô thế nào thì tuỳ
Wayne đứng dậy tiễn cô ra ngoài không quên châm chọc:”Nhớ món nợ 15.000 đó nếu không tôi không đảm bảo mình kín miệng đâu nha”

Sheren nhăn nhó:”Hôm nay là ngày nghỉ anh để cho tôi thư giãn đầu óc có được không?”

”Được chúc cô chủ nhật vui vẻ.”

Sheren về nhà mang theo nét cười trên khuôn mặt,cô nghĩ tên đó tuy là khó chịu nhưng hắn ta không phải người xấu ,có thể coi như phao để giải buồn cũng được.
Sheren ghé tiệm thú nuôi mua khá nhiều thức ăn cho Miu Miu.
Hình như Sheren đã quên mất mình vẫn còn món nợ với Wayne thì phải
Bài viết Đang online
TRỞ LÊN ĐẦU TRANG