11/10/12

Chap 8.Cơ hội của Sheren

Hình chỉ mang tính minh hoạ
Wayne chạy nhanh đến công ty,anh nghĩ mình sẽ giận Simon khá lâu nhưng khi nghe về hạng mục mới thì anh lại vui quá mà quên cả việc giận Simon.
Bao nhiêu năm rồi anh luôn tập cho mình cái tính điềm tỉnh trước mọi việc nhưng hôm nay vì Sheren mà anh lại như đánh mất chính mình thậm chí còn vì cô ta mà cãi nhau với Simon

Lúc sáng,Wayne cho rằng Simon đã xử sự quá tình cảm khi một mực muốn mình giữ Sheren lại;anh đã nói thẳng với Simon rằng hiện tại Sheren không còn phù hợp với công việc này.
Nhưng Simon lại cương quyết muốn Wayne giữ Sheren lại.Anh đã bảo Simon hãy cho mình một lý do để giữ Sheren lại, nhưng Simon chỉ nói:”Hãy cho cô ấy thêm thời gian”.

Sếp đã lên tiếng không lẽ là nhân viên lại không phục tùng cấp trên,Wayne chỉ đành hậm hực quay lại phòng làm việc.
Nhưng anh muốn cho cô ta biết ,không phải cứ được tổng giám đốc thông cảm là xong đâu.
Wayne cứ cảm thấy gần đây Sheren như thay đổi hoàn toàn,cô ấy khá thân thiết với Simon khiến Wayne  lo lắng,không hiểu cô ta muốn bày trò gì nữa.

Do đó,Wayne đã giao cho Sheren những công việc “cơ bản” nhất mà nhân viên tập sự phải làm hy vọng cô ta biết khó mà rút lui,không ngờ cô ta lại ngoan ngoãn đi làm mà không hề từ chối.
Đối với Wayne thì đàn bà càng đẹp ,càng săc sảo thì lại càng đáng sợ,Sheren tuy nhìn bề ngoài yếu đuối nhưng không đơn giản như Simon đã nghĩ,quả thật chính anh không thể hiểu nổi cô ta là người như thế nào nữa.

Wayne bước vào thang máy lên thẳng tầng 5 ,anh chợt thấy trong phòng họp của bộ phận kinh doanh hình vẫn còn ánh sáng .Nhưng ánh sáng trong phòng khá yếu.”Quái lạ sao vẫn còn ánh sáng,giờ này mọi người không phải về hết rồi sao?”Wayne nghĩ thầm

Anh đi đến phòng họp mở cửa thì “Bộp….bộp…bộp…”có người đang đánh anh mà còn tiếng la lớn”Á…ăn trộm….ăn trộm…đánh chết ngươi.. đánh chết ngươi...”.

Khi nghe ra được chủ nhân của giọng hét này là ai ,Wayne với tay bật đèn rồi nói lớn :”Lâm Nhã Như cô có thôi đi không,công ty này lớn như vậy lại có bảo vệ sao lại có trộm được”

Sheren bây giờ mới mở mắt nhìn ,thì ra lại là cái tên Âu Văn Vỹ đáng ghét này .
Sao anh ta lại ở đây vào giờ này mà lại chỉ mặc áo pull và quần jean,không lẽ anh ta đến để giám sát cô sao?
Sheren sững người nhìn anh ta,một lúc lâu rồi mới nói:” Sao anh lại ở đây?”

Wayne cũng đứng đó nhìn Sheren,cô vẫn đang mặc bộ quần áo lúc sáng đầu tóc rối bù .
Trên bàn còn có mấy bịch bánh đang ăn dở,trong tay cô vẫn cầm mấy bìa hồ sơ mà khi nãy cô dùng để đánh anh,Wayne nói:”Tôi tới đây lấy ít tài liệu,còn cô sao giờ này chưa về nhà, hơn 8 giờ rồi đó. Hay là cô đã nghĩ thông rồi quyết định ngày mai sẽ nộp đơn xin nghỉ?”

Sheren nghe Wayne khiêu khích,châm chọc thì cơn giận lại bốc lên đầu ,dù gì bây giờ cô vẫn đang là Lâm Nhã Như không phải Hứa Tâm Lan ,mà nơi này cũng không có ai nên cô không cần kiên nể gì anh ta nữa,cô gào lên:”Âu Văn Vỹ muốn tôi nghỉ hả…đừng có hòng…anh càng muốn tôi nghỉ tôi càng phải chứng minh cho anh thấy Sheren này có thể làm được những gì…hứ”

Vốn tưởng khi Sheren nói vậy Wayne sẽ nổi giận mà mắng cô ,nhưng anh ta chỉ đứng đó nhìn cô hai giây ,ba giây rồi một phút sau anh ta đột nhiên cười lớn rồi nói:”Tốt…tôi rất thích người có chí cầu tiến…được tôi sẽ cho cô một cơ hội…”

Sheren nhìn anh ta trân trối nói:”Anh nói gì?Anh lại có mưu đồ gì đây?”

”Tôi cho cô thêm 2 ngày nữa để cô làm xong 5 bản hợp đồng đó”
Wayne nói xong thì đi vào phòng trước sự kinh ngạc của Sheren
Sheren lắp bắp lặp lại lời của anh:” Cho tôi thêm …2 ngày nữa để …tôi làm xong 5 bản hợp đồng đó”

”Phải” Wayne xoay người lấy hồ sơ rồi đóng cửa lại ,anh nhìn Sheren rồi nói tiếp:”Sau 3 ngày mà cô không làm tốt như lời cô đã nói thì xin lỗi tôi không thể giữ cô lại đâu”

Sheren nhìn Wayne nắm chặt tay cương quyết:”Được tới lúc đó không cần anh đuổi tôi sẽ tự động xin nghỉ”

Wayne nhìn cô mỉm cười nói:”Tốt ,vậy không làm phiền cô tôi về trước,sau khi xong việc nhớ tắt đèn” nói rồi anh xoay người thong dong bước đi,bỏ lại Sheren trong phòng.

Trong một thoáng ,Sheren mỉm cười nghĩ có lẽ anh ta cũng không đến nỗi đáng ghét lắm,điện thoại trong túi cô đột nhiên reo là tin nhắn của Wayne ,tin nhắn viết:Sáng mai đến công ty lục lại hồ sơ năm trước cho tôi,nhớ xếp theo thứ tự đó.Khi tôi vào phải thấy nó nằm trên bàn làm việc,Understand?.

Sheren biết công ty 8 giờ mới chính thức làm việc ,Wayne luôn có mặt lúc 7giờ 50 vậy mà anh ta lại muốn cô đi sớm để làm cái việc vớ vẩn kia,Sheren giậm chân hét lên:”Âu Văn Vỹ anh là tên khốn kiếp”.
Bài viết Đang online
TRỞ LÊN ĐẦU TRANG