11/9/12

Chap 3.Hoán đổi vị trí

Hình chỉ mang tính minh hoạ
Nhã Như đã tỉnh dậy từ lâu nhưng cô chỉ nằm nhắm mắt không dám thở mạnh,ngay cả trở mình cũng không dám.
Nhã Như sợ rằng anh chàng quản lý ca sỹ kia lại làm phiền cô,trong thoáng chốc không biết phải làm sao cô chỉ nằm đó.Anh chàng này cũng thật lạ chốc chốc lại đến gần đắp lại chăn cho cô,sờ lên trán,rồi lại thở dài rồi đi đi lại lại trong phòng.

Nếu không nói ra còn tưởng anh ta là bảo mẫu của Hứa Tâm Lan nữa chứ.Anh ta tuy là nói nhiều nhưng lại rất chu đáo làm cho Nhã Như cảm thấy yên tâm
 Nhã Như đã rất lâu rồi không cảm nhận được sự quan tâm như thế này ,có lẽ kể từ ngày người đó rời xa cô.

Mà người đó đã xa cô bao lâu rồi nhỉ? Hai năm,ba năm,năm năm hay là…mà có lẽ rất lâu rồi,lâu đến nỗi Nhã Như không còn nhớ nữa,có một khoảng thời gian cô đã ép mình phải quên,mà có lẽ thêm một thời gian nữa ngay cả tên của anh cô cũng sắp quên mất.

Đang miên man suy nghĩ ,Nhã Như chợt nghe tiếng của anh chàng quản lý :”Bác sỹ tình trạng của Tâm Lan sao rồi? Cả tôi mà cô ấy cũng không nhận ra.Cổ còn nói mình tên là Elaine gì đó.Tôi thật sự rất lo”,anh ta cứ níu lấy bác sỹ mà lắc làm cho ông ấy chóng mặt,ông ta nói:”Anh hãy bình tĩnh lại…anh gì đó ơi… anh buông tôi ra trước đi rồi nói”.

Anh ta buông bác sỹ ra ,đỏ mặt nói:”Xin lỗi ông tôi hơi kích động ,tôi tên là Hà Phi,ông gọi tôi là Jack cũng được .Tôi không phải tên anh gì đó ơi đâu”.

Bác sỹ thật cũng bó tay với anh chàng này,định thần lại ông nói:”Anh Hà ,sau khi đưa cô ấy vào đây tôi đã làm một số xét nghiệm,cô ấy không bị bất cứ tổn thương bên trong nào,chỉ có điều…”

“Mất trí nhớ tạm thời” cả Simon và Wayne cùng đồng thanh nói sau khi bác sỹ nghe bác sỹ nói về tình trạng của Tâm Lan.Bác sỹ nói:”Có lẽ do bị đụng mạnh ở phần đầu nên cô ấy sẽ tạm quên một số việc,vật hay người nào đó”.

Simon nhìn bác sỹ hoài nghi nói:”Bác sỹ ông có chuẩn đoán lầm không chứ tôi thấy cô Lâm rất tỉnh táo thậm chí có hơi…à…hơi…”

”Cô ấy như biến thành nguời khác vậy đó”Wayne bên cạnh thêm vào.

Bác sỹ cũng chỉ biết lắc đầu nói:”Thật ra bộ não con người rất phức tạp,có nhiều thứ mà khoa học chưa giải thích được,có một số người sau khi gặp tai nạn xong rồi thay đổi tính tình cũng không có gì lạ”.

Cả bác sỹ chuẩn đoán cho Nhã Như và Tâm Lan đều tạm thời chỉ có thể kết luận như vậy.
Nếu mà họ biết ngoài khoa học ra còn có sự can thiệp của thế lực siêu nhiên không biết sẽ có cảm nghĩ gì đây.

Tâm Lan và Nhã Như đã nằm trong bệnh viện hơn một tháng ,cả hai dù không tình nguyện nhưng cũng đành phải chấp nhận vai trò mới của mình.
Những đồng nhiệp trước kia của Nhã Như thường hay đến thăm Tâm Lan,họ kể cho cô nghe đủ thứ chuyện liên quan đến Nhã Như.
Họ nói Nhã Như là cô gái hiền lành rất biết quan tâm mọi người nhưng lại ít khi bộc lộ đời tư của mình.
Trong công ty cũng có khá nhiều chàng trai theo đuổi Nhã Như nhưng cô lại không nhận lời quen ai .
Mấy đồng nhiệp nữ còn trêu cô chắc đang đợi bạch mã hoàng tử xuất hiện.Tâm Lan nghe mà chỉ biết lắc đầu nghĩ:”Lâm Nhã Như tới chừng nào tôi mới thoát khỏi cái bóng của cô đây”.

Nhã Như thì cũng không hơn Tâm Lan bao nhiêu ,anh chàng Hà Phi lắm lời đó cứ suốt ngày vào bệnh viện kể đủ thứ chuyện cho cô nghe.
Tuy Nhã Như cảm thấy anh ta rất phiền nhưng lại rất ngưỡng mộ Tâm Lan có được người quản lý tốt như anh ta.
Hà Phi thì có lúc nói rất nhiều ,có khi lại chỉ đứng đó yên lặng nhìn Nhã Như khiến cô đỏ mặt.
Cô hỏi anh ta sao cứ nhìn mình chằm chằm, Hà Phi lại chỉ cười lắc đầu nói với Nhã Như ,tuy giờ đây anh vẫn nhìn thấy gương mặt của Tâm Lan nhưng mà anh đã không tìm ra hình ảnh của Hứa Tâm Lan trước kia nữa.

Câu nói của Hà Phi khiến Nhã Như bất ngờ pha lẫn kinh ngạc,anh ta quả là có thể nhận ra cô không phải là Hứa Tâm Lan sao?
Bài viết Đang online
TRỞ LÊN ĐẦU TRANG