19/10/12

Chap 14.Buông tay

Hình chỉ mang tính minh họa

Hà Phi đang trên đường đến nhà Elaine ,trên trang bìa của tạp chí nào sáng nay cũng đưa tin về Michael,tựa đề khá nổi bật :Ông chủ tương lai của tập đoàn Trịnh thị bị cướp hành hung
Hà Phi đoán chuyện này có liên quan đến Elaine nếu tin này truyền ra chắc chắn cô sẽ gặp rắc rối không nhỏ.


Đến trước cổng Hà Phi nhấn chuông ,Elaine bên trong đã thấy Hà Phi qua camera nhưng cô không vội mở cửa,chỉ đứng đó nhìn anh qua màn hình quan sát,vẫn là cái nét mặt lo lắng đó

Nhưng cô biết người anh lo là Sheren không phải cô,nhưng bây giờ cô lại đang thế chỗ Sheren.
Elaine mở cửa ,Hà Phi bước vào cầm theo tờ báo hỏi:”Em đọc báo sáng nay chưa?”

”Chưa”

Cô không nhìn Hà Phi mà bước đến bên sô pha ngồi xuống tay mân mê viên kẹo bạc hà rồi bỏ vào miệng nhắm mắt tận hưởng hương vị của nó,hi vọng sẽ cảm thấy dễ chịu hơn ,đêm qua cô đã không thể nào ngủ được sau khi nghe những chuyện mà Sheren kể
Hà Phi nhớ Elaine đã từng nói cô sẽ ăn kẹo khi căng thẳng ,anh đến gần hỏi:”Em đang lo lắng sao”

”Không ...chỉ là lạt miệng muốn ăn kẹo thôi” đây là lần đầu tiên Elaine không dám ngẩng đầu nhìn Hà Phi vì cô sợ phải đối diện với anh

Hà Phi ngồi xuống đưa cho Elaine tờ báo:”Sao tối qua em không nói cho anh biết?”,nhìn thoáng qua nội dung tờ báo rồi cô nói:”Việc này bây giờ không quan trọng nữa,nếu anh Trịnh đó muốn làm lớn chuyện thì tôi đã không còn ngồi ở đây rồi”

Hà Phi chưa bao giờ thấy Elaine bình tĩnh như hôm nay,mọi ngày chỉ một chiếc lá rơi cũng khiến cô hốt hoảng,cũng không hiểu sao hôm nay Hà Phi cảm thấy Elaine có gì lạ lạ,anh chỉ biết ngồi ngây ra đó mà nhìn.

Elaine quay lại nhìn Hà Phi hỏi:”Hôm nay anh có rảnh không?”


”Rảnh,em muốn đi đâu sao?”

Elaine nói:”Hôm nay tôi muốn đi dạo ,anh có thể đi cùng tôi không?”

”À…được thôi…em muốn đi đâu?”

Elaine cũng không biết mình muốn đi đâu nữa,hơn 1 tháng qua cô chỉ đi những nơi mà Hà Phi dẫn cô đi,gặp những người mà anh muốn cô gặp ,làm những việc mà trước đây Sheren đang làm dở dang ,sau khi xong việc thì về nhà,chưa từng đi đâu khác.
Elaine nghĩ một hồi rồi nói:”Anh thường đi dạo ở đâu?”


”Anh hay đi tới công viên gần nhà tản bộ”

”Vậy chúng ta đi thôi”

Từ sáng đến giờ Sheren làm việc mà tâm hồn cứ để đâu đâu rót nước thì làm đổ,photo tài liệu thì sai,còn tính lại sổ sách thì càng sai.
Elaine tuy không nói gì làm cô tổn thương nhưng có thật là cô làm những chuyện như vậy là sai hay không,Sheren tự nói với bản thân cha cô đã nợ mẹ cô,cô không sai,không sai.


Lúc này hình như có người nói:”Về khoản này hình bị như sai rồi”


Vừa nghe đến chữ 'sai' thì Sheren đã hét lên:”Tôi không làm sai” cô đã hét vào mặt Kitty :bạn đồng nghiệp khiến cô ta giật mình,mọi người xung quanh cũng nhìn về phía 2 cô đang đứng


Wayne đang đứng gần đó thì đột nhiên nghe Sheren hét lên anh cũng giật mình,bước đến gần anh hỏi:”Có chuyện gì vậy?”


”Tôi không biết ,tôi chỉ nói Sheren có mấy khoản cô ấy đã tính sai “ Kitty lắp bắp giải thích.

Sheren lúc này hình như đã bình tĩnh hơn,cô nói:”Xin lỗi ,tôi sẽ làm lại sau.Trưởng phòng,tôi cảm thấy không khoẻ có thể xin nghỉ buổi chiều hay không?”


Lần đầu tiên anh Sheren gọi mình là trưởng phòng chứng tỏ hôm nay cô ta đã gặp rắc rối gì đó hay là uống lộn thuốc rồi

Sắc mặt cô ta cũng rất khó coi có lẽ đêm qua đã mất ngủ,Wayne gật đầu:”Được cô về nghỉ ngơi đi”

Sheren nói với Kitty:”Xin lỗi cô,hôm nay tâm trạng tôi không tốt ” 


”Không sao đâu” 

Sheren lấy túi xách bước ra khỏi phòng, mọi người tiếp tục làm việc,Wayne chỉ đứng đó hơi trầm tư rồi vào phòng


Công viên này lúc nhỏ Hà Phi vẫn thường cùng cha mẹ đến đây chơi.Cha của Hà Phi rất bận nên ông chỉ đưa anh đi chơi vào dịp cuối tuần.


Hà Phi cùng Elaine ngồi xuống một băng đá,công viên này cũng không thay đổi là bao vẫn cái cây đó,chiếc du quay,cầu rượt mọi thứ vẫn như vậy chỉ là bây giờ Hà Phi đã trưởng thành nên mọi thứ giờ đây quá nhỏ so với anh.
Nơi này rất yên tĩnh thích hợp để trò chuyện,Elaine chốc chốc lại nhìn sang Hà Phi muốn nói gì đó rồi lại thôi.

Hà Phi thấy vậy hỏi:”Elaine em có chuyện gì muốn nói với anh sao?Anh tuy là quản lý của em nhưng chúng ta cũng làm việc chung 5 năm ,không lẽ em không xem anh là bạn hay sao?”

Nghe chữ “bạn" này của Hà Phi nếu là người bình thường nói ra thì đơn giản nhưng Elaine biết để Hà Phi nói ra chữ này thật không đơn giản.

Hà Phi càng bình thản thì Elaine càng không yên.
Elaine đều xem Hà Phi và Sheren là bạn,họ có chuyện sao cô có thể bỏ mặc được.


Sheren nói cô không cần làm gì cả,nhưng cô hy vọng sẽ giải toả được gút mắt trong lòng Sheren và Hà Phi để cô có thể yên lòng tiếp tục đối diện với Hà Phi ,để Sheren không tự dằn vặt mình nữa,để Hà Phi có thể yên tâm tìm kiếm tình yêu mới.
Nhưng mà liệu Hà Phi có chịu mở lòng với cô không?

Elaine hỏi nhỏ:”Hà Phi anh đã có người yêu chưa?"


”Sao em hỏi vậy?”

Elaine ít khi nói dối mà lần nói dối này cô đã lấy lý do mà cô cho là hết sức vô lý và vô duyên ,cô nói:”Đạo diễn Dương nói ông ấy sẽ sửa kịch bản muốn tôi đóng phân đoạn nói về mối tình đầu,tôi thì không nhớ rõ lắm,nên muốn hỏi anh về cảm giác đó ra sao”.


Hà Phi luôn muốn bản thân quên nhưng không quên được ,có lẽ anh phải đối diện với sự thật này thì mới mong quên đi quá khứ làm lại từ đầu, Hà Phi biết đều cần làm lúc này là trải lòng ra ,anh cần người nghe mình tâm sự,chia sẻ cùng anh

Hà Phi cười nói:”Em muốn biết về mối tình đầu của anh?”


”Tôi chỉ tò mò về chuyện tình cảm của anh,tôi chưa từng gặp bạn gái anh,hay anh chưa có bạn gái?” 

Hà Phi cười nói:”Bây giờ ,em còn kiêm luôn cả nghề thám tử à?Chỉ có đều mấy câu hỏi của nữ thám tử đây hơi trực tiếp quá đó, giống hỏi cung hơn”


”À…Tôi…”

Hà Phi cười nói:”Thật ra mối tình đầu của anh xảy ra lúc anh 10 tuổi,khi đó chắc em khoảng 6,7 tuổi gì đó nên chưa gặp cô ấy đâu,cảm giác đó thật tuyệt vời.Cô ấy cứ như một thiên thần nhỏ trong truyện cổ tích vậy.Chỉ tiếc là anh không biết tên cô ấy” trong lời nói của anh có pha lẫn sự tiếc nuối.


”Vậy còn hiện tại”

”Hiện tại…anh vẫn đang chờ”

”Đang chờ? ”

Hà Phi bồi hồi nhớ lại lần đầu mà anh gặp Sheren,hôm đó là buổi thử giọng cho cuộc thi tìm kiếm tài năng âm nhạc,Hà Phi đã được chọn vào vòng sau nên anh vui vẻ ra về.
Vừa bước ra cửa anh đã va phải một cô gái,cô ta rối rít xin lỗi anh chỉ xua tay nói không sao.


Hà Phi thấy cô ta mặc khá đơn giản một chiếc sơ mi trắng quần jean đen .

Anh chú ý nhất nhất là đôi mắt cô ấy rất giống người phụ nữ kia, khuôn mặt cũng có nét giống nên anh tò mò đi theo sau cô ấy.
Cô ấy đang năn nỉ người ở phòng thu để được tham gia thử giọng vì ở đây có quy định quá giờ sẽ không được tham gia ,Hà Phi nhìn đồng hồ thì ra đã hơn năm giờ .

Hà Phi thấy cô ấy mắt rưng rưng sắp khóc càng giống người đó hơn nữa.Abước đến nói gì đó với nhân viên phòng thu.

Nhân viên ở đây ai cũng quen biết cha Hà Phi nên phá lệ cho Sheren thi,cô là người có giọng hát truyền cảm ,cao vút nên được vào vòng trong là chuyện đương nhiên.
Sheren rất cảm kích Hà Phi còn mời anh đi ăn cơm xem như cảm ơn,vậy là họ quen nhau

Nhớ lại Hà Phi chỉ thấy chuyện chỉ mới xảy hôm qua .Cô ấy đã thay đổi ,Hà Phi cũng đã đến lúc cần thay đổi.

Người ta hay nói đau dài chi bằng đau ngắn ,nếu đã không mang cho cô ấy hạnh phúc thì nên buông tay để cô ấy đi tìm hạnh phúc.
Buông tay thôi Hà Phi” nghĩ rồi Hà Phi nhìn Elaine nói:”Anh chờ cô ấy 5 năm rồi”


”Vậy bây giờ cô ấy đang ở đâu?” (lại giả ngốc) 

Hà Phi ngập ngừng rồi nói tiếp “Anh vẫn mong có một ngày cô ấy quay lại ,anh và cô ấy sẽ bắt đầu lại từ đầu,nhưng có lẽ anh không có cơ hội”

Elaine nói:”Vậy…anh vẫn rất yêu cô ấy?”


”Anh cũng không biết nữa…anh chỉ muốn bên cạnh chăm sóc cô ấy…nhìn cô ấy cười”

Elaine trầm giọng:”Anh có từng hối hận vì đã yêu cô ấy không?”


”Không,anh cảm thấy tình yêu đâu có phân biệt đúng sai,anh nghĩ yêu nhau là chuyện của hai người chỉ cần anh yêu cô ấy và cô ấy cũng yêu anh vậy là đủ”

Elaine hỏi Hà Phi cũng là đang tự hỏi chính mình:”Hà Phi anh có từng nghĩ qua ,cô ấy chưa từng yêu anh”


Câu trả lời của Hà Phi cũng khiến cô bất ngờ không kém:”Thật ra khi anh ngỏ lời đã biết cô ấy không yêu anh …chỉ là anh quá tự tin vào bản thân cho rằng mình có thể khiến cô ấy yêu anh…anh đã dùng 5 năm thời gian để đánh cược nhưng xem ra anh đã thất bại rồi…anh nghĩ tới lúc mình nên buông tay rồi”


Elaine lại hỏi Hà Phi:”Anh có hận cô ấy không?”


”Có lẽ trước kia anh đã nợ cô ấy nên bây giờ anh phải trả nợ cho cổ,nợ trả xong rồi thì thôi sao lại phải hận,mà anh thấy hình như anh cũng không yêu cô ấy nên không hận cổ” (sắp quy y của phật rồi )

Trong lời nói của Hà Phi pha lẫn chút hài hước ,nhưng Elaine không cảm thấy buồn cười,cô cũng từng mong Trình Lượng sẽ quay lại nói cô rằng anh vẫn yêu cô ,muốn cùng cô làm lại từ đầu.
Cũng thật buồn cười mới phút trước Elaine còn định khuyên Hà Phi hãy buông bỏ mối tình này vậy mà bây giờ chính cô lại chìm đắm trong cái mớ ký ức đó,cũng không biết là giờ đây cô có thể đang khuyên anh ta được không đây.

Hà Phi bỗng nhiên cười nói :”Nhiêu đó chắc đủ cho em tham khảo rồi chứ ,nữ thám tử?”


”Anh không định quen cô gái khác sao?” Elaine ngập ngừng hỏi

Hà Phi cười nhìn Elaine :”Em đừng xem anh như tình thánh vậy chứ…Anh không có ngốc như em nghĩ đâu…chỉ là vẫn chưa tìm được đối tượng thích hợp thôi,nếu tìm được anh sẽ theo đuổi đến cùng”


Elaine chỉ biết cười trừ,cô nghe Hà Phi tiếp tục nói:”Trái lại anh lo cho em hơn đó”


Elaine ngạc nhiên ”Lo cho tôi”


Hà Phi gật đầu trợn mắt lên nói:”Phải đó ,em bây giờ không còn nhỏ nữa nên tìm một anh chàng nào đó đi,kẻo sau này lại làm bà cô già không ai thèm lấy đó…ha…ha…ha”


Elaine trả đũa”Anh nên tự lo cho mình đi anh mập như vậy cô nào dám quen”


Hà Phi xắn tay áo lên khoe chuột nói:”Em nhìn đi anh cũng cơ bắp lắm đó,cái này gọi là có da có thịt chứ không phải mập đâu”


”Tôi phát hiện anh cũng rất có khiếu ăn nói ,có lẽ tôi không cần quá lo lắng cho anh”

Hà Phi hớn hở nói:”Hay chúng ta thử đánh cược xem anh hay em sẽ đám cưới trước “


”Cái này mà cũng cược sao ,anh thật là trẻ con ”

Hà Phi vỗ ngực nói:”Anh chắn chắn sẽ kết hôn trước em cho xem,hay em sợ thua?”


Elaine muốn làm Hà Phi vui nên cô nói:”Được cược thế nào“


Hà Phi nói:”Nếu anh thắng con gái em sau này phải làm dâu nhà anh chịu không?”


”Còn nếu tôi thắng”

Hà Phi cười hi hi nói:”Thì con trai anh sẽ là rể của em thế nào?”


”À …hình như cược thế nào phần hơn vẫn thuộc về anh...mà thôi được tôi đồng ý”

Họ nghoéo tay xem như đánh cược,Hà Phi có thể nói vậy thì xem như anh đã buông bỏ cuộc tình 5 năm dành cho Sheren ,bắt đầu tìm tình yêu mới
Nhưng anh vẫn hy vọng có thể tiếp tục làm bạn của Elaine,anh nghĩ hi vọng sẽ dùng sợi dây khác cột chặt mình và Sheren lại ,làm sui gia cũng không phải là ý kiến quá tệ.
Còn Elaine xem như đã giải toả gút mắt trong lòng ,cô mong Sheren cũng sẽ vui khi nghe được tin này
Bài viết Đang online
TRỞ LÊN ĐẦU TRANG