21/8/12

Hy vọng


NV đã ngủ hơn hai ngày rồi ,chỉ thỉnh thoảng tỉnh lại rồi thiếp đi , AN thấy vậy rất lo lắng.AN đành hỏi AA:”A Anh sao cô ấy cứ mê man suốt vậy?Không phải chỉ bị kiệt sức thôi sao.Đại phu cũng nói cổ bị kiệt sức chứ đâu bị thương gì đâu,hay là ta đi tìm đại phu khác nha?”.
AA thở dài nhìn NV:”Huynh thiệt là,chỉ nghe phần đầu không chịu nghe hết cả câu.Đại phu nói cô ấy trước đây bị thương rất nặng lại không tịnh dưỡng tốt,bôn ba khắp nơi nên mới thành ra như vậy”.
Nhìn nét mặt AN lo lắng bất an AA ngạc nhiên hỏi:” Hai người không thân thích ,sao huynh lo lắng quá vậy,hay là huynh có ý gì?”
AN lắp bắp:”Ý gì…ta có ý gì đâu…nhìn cô ấy tiều tuỵ vậy, ai thấy mà không lo”
AA nói tiếp :”Huynh có ý cũng được mà không có ý cũng không sao.Mấy hôm nay ,cô ấy mê sảng đều gọi tên một người đàn ông.Chắc người này đối với cô ấy rất quan trọng nên cho dù huynh có ý cũng nên quên đi” .
Trong lòng AN chợt dâng lên cảm giác khó chịu vô cùng”Thì ra là có ý trung nhân rồi…hơ…mà ta sao vậy …cô ấy yêu ai,nhớ ai ta quan tâm làm gì…chỉ mới gặp có mấy ngày ,ngay cả nói chuyện cũng chưa nói câu nào…AN ngươi rốt cuộc bị sao vậy…hay là như TN đã nói…mình đã…không thể nào…” càng nghĩ càng khó chịu AN đành dứng dậy bỏ ra ngoài.
Hôm sau,NV cuối cùng đã tỉnh lại,người trông thấy AA đang ngồi đó chơi cùng TN.
AA thấy NV đã tỉnh lại mỉm cười:”Cuối cùng cô cũng tỉnh lại rồi,có đói không tôi đem cháo cho cô ăn nha”.
NV cười nhìn AA :”Cám ơn cô…cô tốt bụng quá mấy hôm nay đã chăm sóc tôi”
TN bên cạnh nói thêm vào:”Cô cuối cùng cũng tỉnh lại rồi ,Ngưu thúc mà biết sẽ vui lắm đó”.
AA ngồi cạnh mắng nó:”TN,người lớn nói chuyện con nít không nên xen vào,mau ra ngoài chơi đi”.
TN lủi thủi ra ngoài,AA đi múc cháo còn lầm bầm trách TN,NV thấy không khí yên lặng quá nên lên tiếng:”Cô cũng đừng nghiêm khắc với nó quá,dù sao trẻ con cũng chưa hiểu chuyện, mà tôi ở đây cũng đã lâu vẫn chưa biết xưng hô với cô như thế nào?”.
 AA mang cháo đến:”Tôi tên AA,cô ăn đi cho nóng.Cô cũng thiệt là,bên ngoài lạnh vậy, sao một mình cô sao lại lang thang bên ngoài như vậy.Cũng may AN tìm thấy cô ”
NV nhìn chén cháo AA mang tới ,trong lòng chợt nhớ CBSP vô cùng:”Tôi cần tìm một người,cho dù thế nào tôi cũng phải tìm ra huynh ấy…mà cô có biết một người tên là…”.
”CB phải không?”AA  nhìn NV:”Hơn bảy ngày qua,tôi nghe tên cô gọi tên người này không dưới ba mươi lần…Chỉ là tôi chưa từng nghe tên này,nếu biết người ngày ở đâu dù hắn ở đâu tôi cũng sẽ bắt AN lôi hắn về đây cho cô”
NV cũng đoán trước câu trả lời của AA,người cảm thấy cơ hội tìm thấy CBSP càng ngày càng mong manh.
AA nhìn NV bần thần liền an ủi:”Cô muốn tìm CB thì cũng phải khoẻ lại mới được chứ,ăn cháo đi,mà hình như tôi cũng chưa biết tên cô”
NV đang buồn chuyện CBSP nên cũng không để ý chỉ tuỳ tiện đáp:”VĐSL”
AA kinh ngạc thốt lên :”Cái gì?Cô nói tên cô là SL?”.
Không ngờ AA nghe thấy tên này lại có phản ứng mạnh như vậy khiến NV cũng hơi bất ngờ:”À tên này nghe lạ phải không,thật ra tôi không phải người ĐM đâu,tôi là người NNQ”.
NV vì tìm kiếm CBSP mà phải bôn ba khắp nơi,để tránh phiền phức người đổi sang mặc quần áo của ĐM,NV nghĩ AA thấy tên người nghe lạ cũng bình thường thôi.
AA đến gần nhìn NV:”SL?Cô thật sự là SL sao?Nếu cô là SL tôi nghĩ tôi biết CB đang ở đâu rồi”
Bài viết Đang online
TRỞ LÊN ĐẦU TRANG