”Cám ơn cô đã cứu tôi”NV nói .
Người phụ nữ nói:”Không có gì đâu…cô tỉnh lại là tốt rồi…mấy hôm nay cô liên tục sốt cao lại còn mê sảng nữa…tôi thật sự rất lo cô không qua khỏi”
NV cảm thấy đầu nặng,mắt hoa:”Cám ơn cô…tôi không sao …tôi còn phải sống để tiếp tục tìm huynh ấy nữa…”.
“Cô vẫn còn mệt cứ nghỉ ngơi đi,bây giờ tôi phải ra ngoài có chút việc ,lát nữa người nhà tôi sẽ về .Nếu có việc gì cần cô cứ nói họ sẽ giúp cô”dứt lời người phụ nữ đứng dậy ra ngoài để lại NV ngồi một mình trong nhà.
Nơi này tuy xa lạ nhưng lại gợi lại cho NV cảm giác quen thuộc,hình ảnh hai mươi năm trước lại ùa về,miên man suy nghĩ NV lại thiếp đi lúc nào không hay.
Trong mơ màng,NV nghe có tiếng người đang nói chuyện:”Bây giờ nhìn cô ấy có vẻ rõ ràng hơn ha”,”Ngưu thúc cô ấy lúc nào cũng rõ ràng mà,là người đâu phải ma đâu”,”giọng nói người này sao quen thuộc quá vậy”
NV đang nửa mê nửa tỉnh nên bất giác gọi :”CB…CB…”
AN lên tiếng:”Cô muốn ăn hay uống nước,để tôi lấy cho”
TN bên cạnh lên tiếng:”Ngưu thúc ,cô ấy đang mê sảng thôi”.
AN nhìn NV rồi nói:”Ờ vậy sao,mà sao ta cứ cảm thấy hình như cô ấy rất quen mặt,giống tiên nữ trong giấc mơ của ta”.
TN cười trêu chọc:”ha…Ngưu thúc chắc là mấy hôm nay thúc cứ nhìn cô ấy hoài nên mới có cảm giác này thôi”.
AN đỏ mặt nhìn đi nơi khác :”Ta đâu có”
TN lại trêu chọc:”Ngưu thúc thúc đỏ mặt rồi kìa”.
AN lấy tay quạt”Ờ …tại …trời nóng quá…nóng quá...”.
TN tiu nghỉu nhìn AN”Sao thúc cứ lắp bắp hoài vậy?Trời lạnh vậy mà nói là nóng...A... Ngưu thúc…có phải …thúc thích cô ấy rồi phải không?…ha…ha”.
AN quát thằng bé:”Tiểu tử mới tí tuổi đầu mà đã tinh quái vậy rồi,lát mẹ con về ta sẽ mách mẹ con cho xem”
TN vừa chạy ra ngoài vừa la to:”Ngưu thúc yêu rồi…Ngưu thúc đang yêu…”
AN đuổi theo thằng bé:”Ranh con đứng lại cho ta…đứng lại…bắt được ta không tha cho con đâu”.
Trong nhà,NV mơ một giấc mơ đẹp trong mơ người thấy đang cùng CBSP dạo trong một rùng trúc, CBSP nắm tay NV hai người cười nói vui vẻ,NV đang nằm bất giác lại mỉm cười.